ngẩn ấy, bất ngờ trên gương mặt cô thoáng hiện vẻ tiếc nuối pha lẫn nỗi
buồn. Ðó chính là cảm xúc aware mà tôi chưa từng thấy cô thể hiện trên nét
mặt.
“Ðúng rồi! Ðúng rồi! Chính là cái mà ta đang tìm kiếm cho bức tranh kia!”
- tôi vừa vỗ vào vai Nami vừa thốt lên khe khẽ. Và đó là khoảnh khắc mà
bức tranh tôi đang vẽ ra trong tưởng tượng trở nên hoàn chỉnh với những
đường nét thật rõ ràng.
HẾT