GỐI ĐẦU LÊN CỎ - Trang 52

Chàng thư sinh

Hóa thành cô gái

Trăng mờ

Tôi nghiêng đầu suy nghĩ, không hiểu người này định bắt chước hay muốn
sửa những bài thơ tôi viết, hay là định thêm một chút thi vị vào thơ. Có thể
đây là một kẻ hơi điên. Hoặc là một kiểu giễu cợt người khác.

Vì đã hẹn là “gặp lại sau”, nên có thể cô ấy sẽ xuất hiện trong bữa ăn sáng
nay. Nếu mà cô xuất hiện thì có lẽ mọi chuyện sẽ dễ hiểu hơn một chút. Tôi
xem đồng hồ thì thấy đã hơn mười một giờ. Mình ngủ nhiều thật! Thế này
thì có lẽ chỉ nên ăn một bữa trưa thôi.

Tôi mở cánh cửa trượt bên phải, đưa mắt tìm dư âm của tiếng hát đêm qua.
Cái cây mà tôi đoán là cây hải đường thì quả đúng như vậy, nhưng khu
vườn thì hẹp hơn tôi tưởng. Rêu xanh phủ đầy trên bề mặt năm, sáu hòn đá
lát lối đi, gợi cảm giác êm dịu khi ta bước chân trần trên đó. Trên sườn núi
chạy dài phía bên trái, giữa những tảng đá là mấy cây thông đỏ mọc
nghiêng xuống khu vườn. Phía sau cây hải đường có vài bụi cây, xa hơn
nữa là một đám trúc xanh rì cao hơn mười mét đang tắm trong ánh nắng
ngày xuân. Phía bên tay phải thì bị mái nhà che khuất nên không nhìn thấy
được, nhưng nhìn địa hình thì thấy có vẻ là một con dốc thoai thoải, thấp
dần về phía bể tắm công cộng.

Hết núi thì đến đồi thấp. Hết đồi thấp thì mở ra một khu đất bằng phẳng
rộng chừng bốn trăm thước. Nối tiếp khoảng đất bằng là phần dưới đáy
biển. Rồi đột ngột nhô lên khỏi mặt nước, cách bờ gần bảy mươi cây số,
một dải đất có tên là Mayajima - một đảo nhỏ có chu vi chừng ba mươi ki lô
mét vuông. Ðó là địa hình của vùng Nakoi. Khu nghỉ dưỡng có suối nước
nóng nằm nương theo triền núi, với địa hình đồi núi chiếm một nửa khu

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.