GỢI GIẤC MƠ XƯA - Trang 125

- Anh tình cờ đi xem kịch, tình cờ thấy em và anh chàng của em, tình cờ
anh về chung đường...
Thiên Lý kêu lên:
- Anh đi theo em à?
Sơn thở dài:
- Ma đưa lối quỷ dẫn đường, anh còn biết đi đâu khác khi đang mong mỏi
gặp lại em.
Lý xốn xang trong lòng, cô uống một ngụm nhỏ nước, nhưng có cảm giác
khô đắng trong miệng.
Giọng Sơn vang lên từ cõi xa nào đó:
- Anh luôn tin sẽ gặp lại em. Giữa chúng ta như có một định mệnh.
Lý gượng cười:
- Em luôn nhớ chúng ta có hai cuộc đời với hai thực tại. Thực tại của em
tầm thường, cay đắng với nhiều giới hạn em không thể vượt qua. Thực tại
của anh là một gia đình ấm êm hạnh phúc anh phải giữ lấy điều thiêng liêng
này.
Sơn hỏi:
- Em không muốn gặp con sao?
Thiên Lý khó nhọc lắc đầu. Cô chỉ muốn khóc vì câu hỏi của Sơn.
Trấn tĩnh lại, cô nói:
- Em chỉ muốn nghe anh kể về nó, em sợ gặp con rồi, em chịu không nổi.
Sơn tự trách:
- Anh đúng là hời hợt khi hỏi như vậy. Anh hứa thỉnh thoảng sẽ gọi điện
thoại để kể về con cho em nghe.
Thiên Lý ngập ngừng:
- Có lẽ, em xin phép về.
Sơn nhìn cô:
- Trước khi về hãy trả lời anh một câu.
- Vâng!
- Em vẫn chưa lập gia đình phải không?
Thiên Lý ấp úng nói dối:
- Em sắp... rồi. Đợi anh ấy lấy bằng Thạc sĩ là cưới. Có lẽ là sang năm.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.