GỢN SÓNG - Trang 20

- Rồi …
Cả hai đứa xuống cầu thang gác. Má tôi ngủ ở dưới nhà nghe tiếng mở mắt
hỏi:
- Đi đâu đó Mỵ?
Tâm nhanh nhẩu cướp lời và xin phép cho tôi được đi xem chớp bóng với
nàng. Má tôi gật đầu sau khi căn dặn nên về sớm để kịp cơm chiều. Tôi hơi
cúi mặt để giấu bớt đôi môi mọng đỏ bất thường.
Cả hai đứa tôi ra khỏi nhà. Những hàng cây như sướt mướt tỏa màu xanh
bệnh hoạn. Vài con sâu đo đầu mùa lơ lửng căng những sợi tơ trong suốt
như tơ nhện.
Nhà Mai ở gần biển. Khu Thanh Bình ngày xưa vắng vẻ, sạch sẽ với những
bãi cát trắng phau và những hàng dương cao vút bây giờ trông chen chúc và
dơ bẩn. Đường lỗ chỗ những ổ gà và vũng nước đọng đục ngầu. Gió biển
thổi cát bay vào mắt ràn rạt. Tiếng sóng ì ầm như tiếng vọng đại bác đều
đặn.
Tâm vừa giữ cho tà áo dài và mái tóc đỡ bật rối vừa nói:
- Giá trời trong trẻo bình yên mình ra biển chơi ăn bánh tôm nhỉ. Tuyệt cú
mèo.
Tôi rẻ vào một cái chợ nhỏ, cố lách mình đi giữa những cái lều xiêu vẹo.
Rác rưởi từ buổi chợ hồi sáng vẫn chưa được dọn dẹp chất đống từng ô như
mấy quả đồi nhỏ. Hai người lao công quét chợ thu mình trong chiếc áo tơi
mưa màu nâu sẫm ngồi tán chuyện, không màng đến việc dọn dẹp vệ sinh.
Tâm than thở:
- Con nhỏ này dọn nhà gì ở tuốt trong hóc bò tó này. Mỗi lần tới thăm nó là
bực cả mình. Lại còn xa nữa chớ.
Tôi cười:
- Vậy mà mấy kỳ hè là đứa nào cũng kiếm cớ ra thăm Mai hết. Khi thì gởi
cái xe đạp. Khi thì thay cái áo cụt, rồi bỏ cả bạn chạy ra biển.
- Tất nhiên rồi. Chớ mùa mưa mà ở ngoài này, eo ơi.
Căn nhà Mai ở cửa đóng im ỉm, chỉ có một con chó nhỏ nằm lim dim ở
trước hiên nhà.
Tôi thúc vào vai Tâm:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.