GÓT SẮT - Trang 115

với nhau, trong khi người cổ sơ là một vật biết hợp quần và chính vì thế mà
nó vươn được lên địa vị chúa tể các loài vật. Và từ đó tới nay con người đã
dựng lên những tổ hợp ngày càng rộng lớn. Đó tức là tổ hợp đối địch với
cạnh tranh; cuộc đấu tranh đó diễn ra từ hàng nghìn thế kỉ nay và cạnh tranh
bao giờ cũng bại. Cho nên những ai gia nhập hàng ngũ của cạnh tranh cuối
cùng nhất định bị tiêu diệt.

- Nhưng chính các tơ-rớt cũng do cạnh tranh đẻ ra, –ông Calvin ngắt lời.

- Đúng rồi, – Ernest đáp. – Và chính các tơ-rớt đã tiêu diệt cạnh tranh.

Thì ông cũng đã nói rằng chính vì thế cho nên ông không kinh doanh sữa
nữa.

Lần đầu tiên có tiếng cười chạy quanh bàn tiệc và cả ông Calvin cũng

phải hùa theo mọi người để cười chính bản thân ông. Ernest tiếp tục:

- Và bây giờ, vì ta đang nói đến các tơ-rớt, ta hãy nên làm sáng tỏ một

vài điều. Tôi sẽ phát biểu một số ý kiến, và nếu các ông không đồng ý, các
ông cứ việc nói. Nếu các ông im lặng tức là các ông đã đồng ý. Có phải
máy dệt vải nhiều hơn và rẻ hơn khung cửi tay không? – Anh ngừng một
lát, nhưng không ai có ý kiến gì. – Thế thì phá máy dệt đi để trở lại phương
pháp dệt tay vừa thô sơ vừa tốn kém, như vậy có phải là tối vô lí không? –
Mọi người gật đầu đồng ý. – Có đúng cái hình thức tổ hợp gọi tên là tơ-rớt
có hiệu lực lớn hơn và sản xuất rẻ hơn hàng nghìn xí nghiệp nhỏ cạnh tranh
với nhau không? – Vẫn không ai phản đối. – Như vậy tiêu diệt các tổ hợp
tiết kiệm và nhiều hiệu lực ấy đi có là bất hợp lí không?

Một lúc lâu vẫn không ai trả lời. Về sau, ông Kowalt lên tiếng.

- Vậy thì làm thế nào? – ông hỏi. – Chúng tôi chỉ thấy một lối thoát duy

nhất là phá các tơ-rớt để khỏi bị chúng thống trị.

Lập tức Ernest sôi lên sùng sục:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.