2 Thời đó trộm cắp như rươi. Người này ăn cắp của người kia. Bọn chúa
tể trong xã hội thì ăn cắp một
cách hợp pháp hoặc là hợp pháp hoá việc ăn cắp của chúng, còn người
nghèo thì ăn cắp một cách bất hợp pháp. Thượng vàng hạ cám hễ không giữ
cẩn thận là bị mất cắp. Vì vậy phải có rất nhiều người làm nghề gác đêm để
bảo vệ các tài sản. Nhà cửa của bọn giàu vừa là két bạc, vừa là hầm chứa
của, vừa là pháo đài. Con cái chúng ta ngày nay còn lấy của người khác, đó
là tàn tích của cái đặc tính ăn cắp rất phổ biến trong thời đó.
3 Những tiếng còi hơi lanh lảnh, nghe rất sợ và rất dã man, ngày ngày
gọi thợ đi làm rồi lại đuổi thợ về.
4 Việc của những luật sư chuyên cãi cho các hãng độc quyền là dùng
những ngón xảo trá để phục vụ cho lòng tham không đáy của bọn này.
Theodore Roosevelt, hồi đó làm tổng thống Hoa Kỳ, đã viết trong bài diễn
văn đọc nhân ngày khai giảng ở trường Đại học Harvard, năm 1905:
"Chúng ta đều biết rằng, trong tình trạng hiện nay, có nhiều người trong
đám luật sư có ảnh hưởng nhất và kiếm được nhiều tiền nhất ở những đô thị
giàu có chuyên bày đặt những kế hoạch táo bạo, những mưu thần chước
quỷ, để giúp cho bọn khách hàng giàu có, cả tư nhân lẫn các hãng độc
quyền, có thể trốn tránh được những đạo luật làm ra cốt để kiểm soát sự sử
dụng những tài sản lớn, vì lợi ích của công chúng".
5 Một thí dụ điển hình về tình trạng xâu xé lẫn nhau đầy rẫy trong xã
hội. Người và người xâu xé nhau y hệt như chó sói. Chó sới nhớn ăn thịt
chó sói bé và trong cái xã hội chó sói ấy, Jackson thuộc vào loại bé nhất.
6 Thời đó người ta chuyên dùng những lời lẽ thô bạo, tục tằn, nó chứng
tỏ con người sống cũng không khác gì con vật.
7 Đây là nói về số phiếu bầu cho Đảng Xã hội năm 1910. Số phiếu tăng
rất nhanh, chứng tỏ Đảng cách mạng trưởng thành rất nhanh, số phiếu đó