GOTH - NHỮNG KẺ HẮC ÁM - Trang 175

Cậu học sinh gật đầu.
“Có phải là một cô gái tóc đen dài, người hơi gầy không ạ?”
“Đúng vậy, cô ta da trắng, phía dưới mắt trái có một nốt ruồi.”
Saeki nhớ lại tấm ảnh trong thẻ học sinh và trả lời. Tuy nhiên gã không

biết nên duy trì cuộc nói chuyện này đến bao giờ. Quả nhiên cậu học sinh
đã nghi ngờ gã. Gã cảm thấy ngột ngạt như đang bị bóp cổ từ từ.

“Anh có ổn không ạ? Sắc mặt anh có vẻ không tốt.”
“…Tôi hơi mệt.”
“Anh chờ chút nhé. Em chạy qua ngay bây giờ.”
Cậu ta nói qua tấm lưới chắn rồi chạy về phía cổng công viên, giữa

đường dừng lại nhặt cái cặp đặt cạnh xích đu. Cậu ta chạy ra đường rồi tiến
lại phía Saeki và hỏi gã: “Anh ổn chứ?”

Gã lấy tay áo lau vội mồ hôi rịn ra trên trán vì căng thẳng.
“Thực ra là… tôi bị cảm từ hôm qua…”
“Trong tình trạng này mà bắt anh nói chuyện lâu như thế, em xin lỗi ạ.

Dù em đã nói là sẽ không dài dòng… Chắc nên tìm chỗ nào để anh nằm
nghỉ nhỉ?”

“À vâng…”
Gã giả vờ suy nghĩ một chút rồi nói ra điều mình đã quyết định.
“… Tôi định về nhà nghỉ.”
Gã định đi vài bước rồi giả vờ chóng mặt ngã xuống. Nếu cậu thiếu niên

kia chạy đến giúp, gã sẽ lợi dụng lòng tốt nhờ cậu ta đưa về nhà. Sau đó gã
sẽ tìm cơ hội sát hại cậu ta rồi khám lại túi một lần nữa là xong. Tuy nhiên
gã chẳng cần phải mất công diễn kịch.

“Em áy náy quá, để em đưa anh về nhà nhé!”
Cậu thiếu niên cau mày tỏ vẻ bối rối vì đã làm phiền Saeki. Quá tiện cho

gã.

“… Thế thì nhờ cậu vậy. Nhà tôi ở hướng kia.”
Hai người cất bước đi. Saeki so vai, tỏ vẻ đang ớn lạnh. Sự thật thì gã

cũng đang mệt nên giả vờ bị cảm chẳng khó khăn gì.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.