GOTH - NHỮNG KẺ HẮC ÁM - Trang 177

vết cô gái từng nằm ở băng ghế sau. Cả dấu máu, cả tóc của cô, chẳng còn
thứ gì sót lại. Khi dọn gã vẫn để mở cửa gara.

“Chỉ có chiếc xe này thôi ạ? Như thế nghĩa là anh Saeki đang sống một

mình ở đây ạ?”

“Đúng vậy!”
Sau đó cậu thiếu niên nhìn ra vườn.
“Nhiều cây quá!”
“Sở thích của tôi đấy. Nhìn như rừng đúng không?”
“Em xem một chút được không,” cậu ta xin phép rồi bước ra vườn. Saeki

đi theo sau.

Dưới nền trời âm u, những cái cây do Saeki trồng mang màu xanh thẫm.

Cậu thiếu niên đi qua hàng cây thường xanh, cất giọng ngưỡng mộ.

“Vườn rộng thật đấy!”
Ngay sau lưng cậu ta là một khoảng đất rộng tách biệt với hàng cây

thường xanh. Đó là phần nằm phía nam ngôi nhà, ở giữa tường rào và hiên.
Có một bồn hoa xếp bằng đá. Không có cây cối gì mọc ở đó cả, tuyền một
khoảng đất khô màu xám. Bên cạnh tường còn có vài cọc tre cắm thành
hàng. Mặt đất trước đây có hoa bìm bìm nay đã được phủ rơm. Phía dưới
đó chính là…

“Có mỗi chỗ này là không trồng cây thôi nhỉ?”
“Bởi vì nó chắn tầm nhìn từ hiên ra.”
… Phía dưới đó có chôn một cô gái và cậu bé Kousuke lúc này chắc đã

không còn nguyên hình dạng.

Đám cọc tre dựng thẳng đứng bên vách tường, không hề lung lay. Cậu

thiếu niên vẫn chưa chú ý đến đám cọc mà mới chỉ nhận thức được chúng
là một phần trong khung cảnh. Tuy nhiên nếu như lúc này cô gái dưới lòng
đất rung phần cọc nhô ra dưới nắp quan tài thì cậu ta sẽ chú ý thấy và sẽ lấy
làm lạ rồi tiến lại gần.

Trước khi điều đó xảy ra gã phải giải quyết xong mọi chuyện. Saeki mời

cậu thiếu niên ngồi xuống hiên.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.