GOTH - NHỮNG KẺ HẮC ÁM - Trang 178

“Tôi sẽ mang trà ra.”
Gã nói rồi leo thẳng lên nhà và đi vào trong.
“Nhưng Morino đã biến đi đâu mất rồi…?”
Gã nghe thấy cậu lẩm bẩm. Saeki đứng sững lại, quay nhìn tấm lưng cậu

thiếu niên đang ngồi ngoài hiên.

“Cô ấy, em cũng không biết phải nói thế nào, dường như tiết ra một loại

pheromone mời gọi những gã biến thái.”

Không biết cậu ta đã quay người lại nhìn Saeki từ bao giờ. Câu lẩm bẩm

lúc nãy chắc chắn là cậu ta cố tình nói để gã nghe thấy.

“Cô ấy vừa đi vừa phát tán loại pheromone đó nên thu hút rất nhiều kẻ

kỳ quái.”

“… Cậu chờ ở đó, tôi sẽ mang trà ra.”
Saeki chỉ nói đến thế rồi rời khỏi chỗ cậu ta. Gã không biết có phải cậu

ta cố ý nói ra chuyện này nhằm thăm dò mình hay không. Tuy nhiên giọng
điệu cậu ta khiến gã cảm thấy khó chịu sao đó.

Trong bếp, gã đun nước nóng đủ để pha trà cho một người rồi cầm lấy

con dao chặt thịt. Hung khí để giết người hiện ra trong đầu gã chỉ có thứ
này.

Ngọn lửa xanh trên bếp ga đang đun nóng nước trong ấm. Gã bày tách

trà, ấm trà cùng con dao lên khay. Gã nhìn con dao màu bạc và nghĩ rằng
mình buộc phải dùng nó chém xuống cậu thiếu niên đang ngồi ở hiên nhà
kia từ phía sau. Ngọn lửa bếp ga rung rinh, phản chiếu lên con dao. Lượng
nước dùng để pha trà cho một người khá ít, chỉ một lát là đã có tiếng nước
sôi lục bục.

Saeki chống tay lên bồn rửa. Nếu không làm thế thì gã không đứng vững

được. Cái cảm giác ngọt ngào khi chôn cô gái xuống đất đã hoàn toàn tan
biến. Thay vào đó là cảm giác tồi tệ như bị ném vào một cơn ác mộng. Gã
cảm thấy những gì mình nhìn thấy, những gì mình có thể chạm được, tất cả
mọi thứ đều đang bốc mùi thối rữa. Trong đó sinh vật xấu xí nhất chính là
bản thân gã. Gã đã giết Kousuke, gã đã chôn sống cô gái, lần này gã lại

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.