GOTH - NHỮNG KẺ HẮC ÁM - Trang 70

Tôi hỏi nhưng chị ta lắc đầu.
“Cái dây vẫn còn. Còn có cả một miếng gà chiên án dở nữa.”
Chị ta nói rằng có lẽ đó là miếng gà thủ phạm để lại. Tôi hỏi có phải đó

là gà mua ở cửa hàng không thì chị ta đáp rằng tuy không thể khẳng định
nhưng có vẻ nó được làm tại nhà.

Thủ phạm đã đem từ nhà theo một thứ con chó có thể thích ăn để dụ nó

rồi bắt nó đi. Việc sử dụng thịt gà chiên gây cảm giác đây là một vụ phạm
tội bình dân, có vẻ do người thường gây ra chứ không thần bí hay giống
như trộm chó chuyên nghiệp.

Tôi cúi đầu, tỏ vẻ rất biết ơn chị ta đã hợp tác điều tra. Có lẽ đang nhớ

con chó yêu, chị ta nhìn cái chuồng chó và nói: “Thay vì cảm ơn, nhất định
hãy tìm ra thủ phạm nhé!”

Giọng chị ta bùi ngùi nhưng tràn đầy sát khí. Đứa bé đang ngủ trong

lòng mẹ tỉnh dậy và bắt đầu mè nheo. Tôi chào tạm biệt chị ta rồi quay đi.

Lúc đó tôi nhận ra nhà đối diện cũng nuôi chó. Nhìn qua cửa, tôi thấy

một con chó to lông đen cao ngang thắt lưng mình.

“Nó tên là Chocolate.”
Tiếng chị vợ vang lên từ phía sau. Tôi nói rằng đến giờ mình mới biết

nhà bên cạnh cũng có chó.

“Ừ đấy, hầu như nó chẳng sủa bao giờ.”
Chuồng của nó được đặt ở vị trí nổi bật hơn hẳn so với chuồng của

Pavlov nhưng có thể vì im ắng nên thủ phạm đã không chú ý đến nó.

Khi tôi về đến nhà, em gái tôi, Sakura và mẹ đang nấu bữa tối. Mẹ tôi

đứng khuấy nồi còn Sakura thì thái rau.

Em tôi kém tôi hai tuổi và đang chuẩn bị thi vào cấp ba. Giờ này mọi khi

nó đang trong lớp học thêm nhưng hôm nay được nghỉ. Cho đến mùa xuân
năm nay, con bé vẫn để tóc dài, rồi khi hè sang thì nó cắt ngắn, thành ra tóc
nó bây giờ trông như con trai.

Trái ngược với tôi, nó rất tốt tính, thường giúp mẹ làm việc nhà. Nó

thuộc típ không thể từ chối những lời nhờ vả. Ví dụ mẹ tôi đang ngồi trước

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.