GREY- THẾ GIỚI 50 SẮC THÁI QUA TỰ SỰ CỦA CHRISTIAN GREY - Trang 198

về Vancouver. Tôi đã khiến cô ấy phải suy nghĩ và cô ấy cũng khiến tôi phải
suy nghĩ về cô ấy.

Liệu rằng cô ấy có muốn làm điều này với tôi?

Khỉ thật, tôi mong muốn vậy.

Trời vẫn chưa sụp tối khi chúng tôi lái xe đến trước nhà Ana, mặt trời đang
lặng dần, tỏa những tia nắng hồng lên rặng núi Helens. Ana và Kate sống ở
một nơi có phong cảnh, tầm nhìn thật đẹp.

"Anh có muốn vào ngồi một chút không?" Cô ấy hỏi, sau khi tôi tắt động
cơ.

"Không. Tôi còn có việc phải giải quyết." Tôi biết nếu tôi đồng ý tôi sẽ
vượt qua giới hạn của mình, tôi vẫn chưa sẵn sàng vượt qua giới hạn. Tôi
không phải loại vật phẩm bạn trai – và tôi không muốn cho cô ấy bất cứ
vọng tưởng nào về mối quan hệ với tôi.

Mặt cô ấy xịu xuống, nhìn đi chỗ khác.

Cô ấy không muốn tôi đi.

Bước tới, tôi nắm tay cô ấy và hôn lên đốt tay của cô ấy, hi vọng gỡ bỏ sự
tổn thương vì sự từ chối của tôi.

"Cảm ơn em vì cuối tuần này, Anastasia. Khoảng thời gian đó ... rất tuyệt
vời." Cô ấy ngước đôi mắt sáng ngời lên nhìn tôi.

"Thứ tư nhé ?" Tôi nói tiếp. "Tôi sẽ đón em được không?"

"Thứ tư," cô ấy nói, trọng giọng nói của cô ấy không giấu được sự hi vọng

Khỉ thật. Đó không là buổi hẹn hò.

Tôi hôn lên tay cô ấy lần nũa, trèo ra khỏi xe, mở cửa cho cô ấy. Tôi phải
rời khỏi cô ấy trước khi tôi làm điều gì khiến bản thân mình hối hận. Cô ấy
ngời sáng khi bước ra khỏi xe tôi, tôi thắc mắc vì sao cô ấy lại như vậy. Cô
ấy bước ra khỏi cửa xe nhưng trước khi quay bước đi, cô ấy quay lại bất

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.