GREY- THẾ GIỚI 50 SẮC THÁI QUA TỰ SỰ CỦA CHRISTIAN GREY - Trang 402

như tâm trang tôi lúc này. Tại sao tôi lại đưa cô ấy về gặp ba mẹ minh chứ?
Nếu như họ gặp cô ấy, chắc chắn họ sẽ có những hi vọng không cần thiết.
và có thể làm tình hình thêm tồi tệ, tôi đã khơi gợi mọi chuyện này khi cứ
khăng khăng bắt cô ấy gặp mẹ Grace. Lỗi là lỗi ở tôi đây này. Tôi, và tên
anh trai Elliot đã cặp kè cùng cô ả bạn cùng phòng của cô ấy nữa.

Tôi đang đùa với ai vậy trời? Và nếu tôi không muốn cô ấy gặp người nhà
của tôi thì cô đã không ở đây rồi. Tôi chỉ là ước rằng mình không quá lo
lắng như vầy. Ừ. Vấn đề là vậy đó.

"Anh học nhảy ở đâu vậy?" cô ấy hỏi, cắt ngang dòng suy nghĩ của tôi. Ôi
Ana. Cô ấy sẽ thật sự không muốn nghe đâu.

"Christian, ôm lấy tôi này. Đúng vậy, chính xác. Một bước. Hai. Tốt. Theo
nhạc nào. Sinatra là lựa chọn hoàng hảo cho điệu này." Giọng của Elena
vọng về.

"Vâng thưa bà." (*nguyên văn là Ma'am : #L không tìm được từ nào thích
hợp hơn nên dùng luôn là bà, nhưng nghe hơi trỗi, sry.)

"Em thật sự muốn biết à?" tôi hỏi

"Vâng." Cô ấy đáp, nhưng tông giọng của cô ấy thì ngược lại.

Em đã yêu cầu tôi phải nói. Tôi thở dài trong bóng tối. "Bà Robinson đã rất
thích khiêu vũ."

"Bà ấy chắc hẳn đã là một giáo viên tốt nhỉ?" cô ấy thì thào, trong lời nói
nhuốm màu hối hận và sự ngưỡng mộ miễn cưỡng.

"Đúng."

"Đúng rồi đấy. Lại nữa nhé. Một. Hai. Ba. Bốn. Cưng, cưng làm được rồi
đấy."

Elena và tôi lướt đi nhẹ nhàng trong tầng hầm của cô ta.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.