GỬI NGƯỜI TÔI YÊU - Trang 146

Duyên phận quá mờ nhạt hay quá sâu đậm? Không hiểu thế nào là quý

trọng hay không có cách nào để quý trọng? Là số mệnh đã sắp đặt hay bản
thân tuổi trẻ là phải có những niềm vui và nỗi buồn, những ngọt ngào và
chua xót?

Hứa An Ly nhìn anh và chị ấy đứng cách đó không xa. Nhìn vào đôi

mắt đen của anh, nhìn nụ cười của anh.

Thời gian đã trôi qua, là anh không mang theo người thiếu nữ trong

sáng thuần phác hay là tình yêu đã quên không mang cô ấy đi?

Là ai? Là ai? Đã quên mang cô đi?

Sương mù đã từ từ lan tỏa ra trước tầm mắt của Hứa An Ly, mang theo

những giọt nước mắt đầm đìa. Cô thu ánh mắt của mình lại, không biết từ
lúc nào, bàn tay lạnh buốt của cô đã được một đôi bàn tay to lớn ấm áp nắm
chặt.

"Gặp gỡ vạn lần chẳng bằng nhứ nhau nghìn phần." Âm thanh bên tai

giống như một lời lí giải từ đâu bay lại, nhẹ nhàng lướt qua nhưng không
để lại vết tích.

Rất lâu, rất lâu, Hứa An Ly mới ngẩng đầu lên ngơ ngác nhìn Tần Ca,

trong mắt vẫn đọng những giọt nước mắt trong suốt.

Ồn ào tới khuya bữa tiệc mới kết thúc.

Thẩm Anh Xuân và Đường Lý Dục nắm chặt tay nhau đi ra quầy

rượu, Từ Di kéo tay Căn Bậc Hai đứng dậy, bắt anh ta phải đi cùng cô về
trường để ngắm sao, đã lâu rồi không được lãng mạn như thế này. Căn Bậc
hai không hề biết đó là cái kế của mọi người. Đột nhiên bị đại mỹ nhân Từ
Di bình thường không hay nói cười làm cho cảm động, cậu ta liền bỏ mặc
mọi người kéo tay cô chạy thẳng về trường.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.