GỬI NGƯỜI TÔI YÊU - Trang 199

nộ. Anh không muốn trách cứ cô, nhưng vừa cất lời, ngữ khí đã không còn
đủ kiên nhẫn nữa.

Hôm nay trong lòng hai người giống như đã được thương lượng sẵn từ

trước, ôm ấp một nỗi tức giận. Họ đều cố gắng kiềm chế, nhưng đều không
có cách nào kiềm chế nổi. Vậy thì, hãy cứ để nó bùng lên, cùng nhau đốt
cháy thành tro bụi.

“Đường Lý Dục!” Thẩm Anh Xuân dường như muốn phát điên:

“Được, em tác thành cho anh!”

“Sai rồi! Phải là anh tác thành cho em!”

Nói xong, anh kiên quyết đem túi quần áo cầm trong tay… Không! Là

tức giận cầm túi quần áo trong tay ném vào lòng của Thẩm Anh Xuân. Sau
đó, anh bỏ đi mà không cần nhìn lại. Không biết bao nhiêu lần mẹ phản đối
tình yêu của anh, lý do là nhà anh quá nghèo để nuôi con gái của một gia
đình giàu có. Còn anh lại vì cô mà “lên thác xuống ghềnh”. Bây giờ không
phải “lên thác xuống ghềnh”, mà là “đẩy vào chỗ chết”.

Vì thế, Đường Lý Dục mới không quay đầu lại. Đã chia tay rồi, cần gì

phải vấn vương.

Anh cho rằng anh đi rồi, Thẩm Anh Xuân tôi sẽ đuổi theo anh như

trước đây sao? Đường Lý Dục, không có đâu! Anh cố gắng đi cho mau!

Đống quần áo trong tay Thẩm Anh Xuân rơi xuống đất, cô dùng chân

đá tất cả túi quần áo về phái thùng rác, đá đi thật xa, càng xa càng tốt.

Tình yêu không còn, cần những thứ này làm gì nữa? Không nhìn thấy

thì sẽ không buồn! Người đi đường tới tấp dừng lại nhìn đôi nam nữ.

Quần áo hàng hiệu đang lăn lộn bên thùng rác, bám đầy bụi đất. Một

chiếc quần từ trong túi rơi ra, tiếp đó là một chiếc T-shirt màu vàng, chúng

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.