GỬI NGƯỜI TÔI YÊU - Trang 260

đến mấy chuyện vớ vẩn của các người nữa, tôi chúc cô hạnh phúc! Được
chưa!”

“Hạnh phúc? Cô sẽ chúc chúng tôi hạnh phúc ư? E rằng là không hạnh

phúc thì đúng hơn! Một đằng thì nói hai người không còn quan hệ gì,
nhưng vẫn lén lút gặp nhau! Đó mới thực sự là mục đích của cô! Hứa An
Ly, đừng ở trước mặt tôi mà thể hiện cái bộ dạng đáng thương đó, cô coi tôi
là đứa trẻ ba tuổi không biết gì hay sao? Bây giờ khi thấy chúng tôi chia tay
rồi, cô lại mang cái bộ mặt giả tạo đó ra. Hứa An Ly. Làm việc gì cũng phải
có chút đạo đức! Nếu không cô sẽ bị báo ứng đấy”

Không thể nhẫn nhịn thêm nữa, chẳng đợi Thẩm Anh Xuân nói hết,

Hứa An Ly kéo tay Tần Ca quay ngoắt đi. Mà đầu phải đi, mà là chạy thì
đúng hơn, cô muốn nhanh chóng kết thúc sự sỉ nhục ấy, muốn mau chóng
tránh xa nhứng thị phi ồn ào.

Một chút nắng của mùa đông đem lại sự ấm áp xua tan cái giá lạnh tê

người. Trên cây ngô đồng, lá vàng to rụng xuống, trong cái gió hiu hiu
cũng khe khẽ lay động. Trên ngọn cây, rất nhiều chú chim đang bay. Chúng
từ phương bắc xa xôi bay về phương nam tránh rét

Sân trường sau buổi trưa càng vắng người qua lại.

Chạy đi! Trên mặt Hứa An Ly tràn đầy những giọt nước mắt đau

thương, nhưng cũng chưa bao giờ thấy thoải mái như thế. Mặc dù Thẩm
Anh Xuân đã lăng mạ cô như thể, nhưng cô cũng không hối hận. Nếu như
số phận đã an bài không phải là của mình, thì cô cũng không gượng ép,
càng không cố giành giật lấy.

Khi Tần Ca dừng lại bên một gốc cây, còn đang thở hổn hển, thì Hứa

An Ly cũng mềm nhũn người ra vì mệt. Nếu như không dựa vào thân cây
chức có lẽ cô ấy sẽ ngã ra đất mất. Đầu óc trống rộng, suy nghĩ hỗn loạn,
nhưng cũng tỉnh ngộ nhiều điều. Hứa An Ly ngẩng mặt len, vẻ mặt nhợt

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.