GỬI NGƯỜI TÔI YÊU - Trang 397

“Chúng mình cùng nhau sống đến già em nhé.” Anh hôn đôi môi đỏ

mọng của cô.

“Còn sinh thêm cho anh một baby giống hệt anh nữa.”

Hứa An Ly tưởng rằng cuối cùng cô cũng có thể yêu hết mình, cuối

cùng có thể bắt đầu một cuộc sống hoàn toàn mới một cách vui vẻ và hạnh
phúc.

Ngày hôm sau, họ dậy thật sớm, Tần Ca xin nghỉ làm để dẫn cô đi Cố

Cung chơi. Cũng may, trời cũng làm duyên, nắng lên rực rỡ, thời tiết như
vậy rất hợp để đi chơi.

Họ nắm tay nhau bước ra cửa, ánh nắng chiếu rõi lên cơ thể của hai

người trẻ tuổi. Họ vừa đi vừa hát, vui vẻ giống như những chú chim vậy…

Ở Cố Cung, du khách đông như nêm cối. Tử Cấm Thành cố kính tỏa

ra mùi mục nát của các đô phủ của các bậc đế vương từ hàng nghìn năm
trước, xen lẫn những hơi thở của cuộc sống mới. Nhiều Hoàng đế như vậy,
cả tình yêu và thù hận không ngừng diễn ra xung quanh cuộc đời những
người đàn bà của họ đã thu hút được những ánh mắt của rất nhiều du
khách.

Ha ha, thật đúng là được mở rộng tầm mắt, Hứa An Ly luôn có một sự

tôn sùng đối với cuộc sống của các Đế vương Cổ đại. Cô thích lịch sử,
thích tìm hiểu chân tướng sự việc. Gần trưa, khi bọn họ đi từ trong Cố cung
ra với bộ dạng vừa mệt vừa đói thì điện thoại của Tần Ca vang lên…

Sau khi tắt máy, Tần Ca chỉ cảm thấy, cả người như bị moi móc đến

trống rỗng vậy. Trước mắt là ánh sáng ban ngày trắng xóa. Quay cuồng đến
mức anh không thể mở được mắt ra, hai chân mềm nhũn không còn sức
lực, suýt chút nữa thì quỵ xuống đất.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.