GỬI NGƯỜI TÔI YÊU - Trang 399

Tần Ca đau xót nhìn Hứa An Ly đang vì quá lo lắng, hoảng sợ và đau

khổ mà bối rối không biết phải làm sao. Anh không có cách nào để an ủi
cô, đau thương từ trong lồng ngực dâng lên mạnh mẽ, không biết nói từ
đâu. Sự việc quá bất ngờ và tàn nhẫn! Hứa An Ly đẩy Tần Ca ra, đi xuyên
giữa đám đông, chạy thẳng ra đường, chạy…như điên vậy.

Nếu như người đó, cái người mà đã không còn một chút quan hệ nào

với cô chết đi, thì cô sống còn có ý nghĩa gì nữa? Giây phút ấy, cô bất chợt
hiểu rằng, nếu như anh vẫn còn sống, đang hạnh phúc đi yêu người khác,
thì tất cả sẽ không liên quan gì đến cô. Nhưng nếu như anh chết đi, cô sẽ
không bao giờ hạnh phúc mà sống tiếp trên thế gian này nữa.

Làm sao mà để ý đến trật tự nữa? Lúc đó, trong đầu cô liệu có thể

chứa được hai từ đó nữa không? Không thể!

Đó là một ngã tư. Đèn đỏ liên tục sáng lên, nhưng trong mắt cô màu gì

cũng không còn quan trọng nữa, quan trọng là người ấy. Nếu như bây giờ
anh ấy chết đi, cô hy vọng có thể nhìn mặt anh lần cuối, tiễn biệt anh một
đoạn đường…

Anh ấy liệu có chết không? Cô liệu có ngay cả trước khi anh chết cũng

không thể nhìn thấy anh không?

Nếu như anh ấy chết…

Từ đằng sau cánh tay của Hứa Ly An bị ai đó kéo lại. Nghe tiếng

phanh kêu, cô cố gắng dùng sức để vùng vẫy ra, dưới tác động của quán
tính, cơ thể cô nghiêng đi một chút. Tiếp đó, một cánh tay khác tát vào mặt
cô một cái.

Bốp! Bốp! Tiếng kêu giòn giã!

“Em điên à?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.