GỬI NGƯỜI TÔI YÊU - Trang 80

“Lão Từ, em chưa nhìn thấy người đẹp bao giờ sao? Nhìn em si mê

giống như đang ngắm hoa ý!” Thẩm Anh Xuân vừa nói xong với Hứa An
Ly liền quay sang nói với Từ Di đang đứng bên cạnh mình.

“Chị cả, chị đúng là người hiểu em nhất đấy, em thích ngắm người

đẹp, đặc biệt là tiểu cô nương ngay trước mặt đây. Như thế nào mà cô ấy
trở thành bạn của chị vậy? Sao chị không giới thiệu cho em biết? Thế là
không được đâu đấy.” Từ Di vừa cười vừa nói.

“Chị à!” Đến một lúc lâu, Hứa An Ly mới nói xen vào được một câu.

Nếu theo như nguyên tắc thay thế bằng nhau, có thể đưa ra những

quyết định như sau, chị Thẩm là bạn tốt của ông già, chị Thẩm cũng sẽ là
bạn tốt của Hứa An Ly. Có thể lý giải như vậy được không?

Con vật sống vì bầy đàn, con người sống vì tập thể. Thẩm Anh Xuân

là “đồng loại” với Hứa An Ly. Tuổi trẻ mãi mãi không bao giờ kết thúc. Có
một câu nói không sai: “Hữu duyên thiên lý năng tương ngộ.”

Đối với Hứa An Ly, quen biết Thẩm Anh Xuân và Từ Di là một

chuyện vui mà cô chưa bao giờ nghĩ tới. Vừa mới đến đại học B đã quen
biết hai chị vừa xinh đẹp lại thích làm bạn với mình, đúng là phúc cả ba
đời. Vì thế, Hứa An Ly mới tỏ ra thận thiện với chị Từ vừa mới quen biết,
ánh mắt của cô thể hiện đầy sự tôn trọng và vui mừng.

Một âm thanh thì thầm vang lên trong lòng: “Ông già, xem anh về sau

còn dám bắt nạt em nữa không? Em đã có đồng đảng để đối phó với anh rồi
đấy. Anh cũng đừng hòng che giấu em chuyện gì, mọi hành động của anh
đều nằm trong lòng bàn tay của em, đừng có mơ đến việc xin lỗi, nếu
không thì…”

Nụ cười đầy vẻ đắc ý hiện trên khuôn mặt thiên thần của cô.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.