GỬI THỜI ĐƠN THUẦN ĐẸP ĐẼ CỦA CHÚNG TA - Trang 179

lão?

Lão Tô thấy tôi không lên tiếng, lại nói: “Bạn học này, tôi có vợ rồi,

tình cảm của chúng tôi vô cùng thắm thiết, mặn nồng.”

Tôi chợt nghĩ ra ý tưởng, bèn nói bằng giọng điệu chứa chan đau buồn:

“Không sao, em chỉ cần nhìn thầy từ xa là được rồi.”

Dứt lời, tôi còn cúi đầu lau khóe mắt. Liếc thấy lão Tô lùi lại những

mấy bước, tôi thầm nghĩ cũng không nên dọa người già quá, đang muốn ngẩng
đầu nói em đùa thôi, thì một bàn tay vòng qua ôm lấy vai tôi nói: “Trần Tiếu
Hy, sao em lại cúi đầu thế, lão Tô bắt nạt em rồi sao?”

Lão Tô bừng tỉnh, ngón tay run rẩy chỉ tôi, một hồi lâu giẫm chân nói:

“Em... em quá đáng lắm!”

Giang Thần nói nhỏ bên tai tôi: “Chúng ta mau đi thôi, cơn nghiện diễn

sâu của lão lại tái phát rồi.”

Bác sĩ Tô và lão Tô, quả nhiên là người một nhà.

Tôi ngẩng đầu lên, Giang Thần đã ngủ say, tôi ghé vào ngực anh, ngửi

thấy mùi nước sát trùng là lạ, rồi chìm vào giấc mộng đẹp.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.