GỬI THỜI ĐƠN THUẦN ĐẸP ĐẼ CỦA CHÚNG TA - Trang 214

Tôi cười gượng hề hề, “Nào có nào có.”

Anh lại nói: “Còn bọc quần áo anh bảo em giặt lại ở trên xe anh rồi,

anh sẽ để nguyên đó cho em giặt. À, đúng rồi, tối nay em có thể vẽ anh quỳ
trên ban công vò quần áo.”

Đối với việc châm chọc tôi, cười nhạo tôi, đả kích tôi một cách vô tình,

quả thực anh làm không biết mệt, mọi lúc mọi nơi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.