GỬI THỜI ĐƠN THUẦN ĐẸP ĐẼ CỦA CHÚNG TA - Trang 373

Khoảng chừng năm sáu giờ sáng thì anh về tới nhà. Sắc trời mới hửng,

tôi vẫn đang ngủ, anh đè lên người tôi, dụi má và mũi vào má tôi, cổ tôi, bả vai
tôi. Tôi gắng gượng chống mắt lên vỗ đầu anh hỏi: “Có mệt không? Có đói
không?”

Dứt lời, không đợi được câu trả lời của anh tôi lại chìm vào giấc ngủ,

không nhớ bất cứ điều gì.

Bảy rưỡi sáng báo thức kêu inh ỏi, tôi giật mình tỉnh giấc phát hiện

Giang Thần đè lên người tôi ngủ. Chắc chắn là anh cố tình, để báo thù tối nọ
tôi không cẩn thận ngủ đè lên người anh...

Khó khăn lắm mới đẩy được anh xuống giường, tôi giúp anh cởi hai

cúc trên áo sơ mi, lột tất trên chân anh, sau đó ngáp dài đi đánh răng rửa mặt.

Tôi gặp Phó Phái trong thang máy, anh ta trông có vẻ uể oải, tôi ngại

ngùng giải thích với anh ta: “Chuyện hôm qua thật ngại quá, anh đừng để bụng
nhé, con người Giang Thần quen ăn nói như vậy chứ anh ấy không có ác ý gì
đâu.”

Anh ta xoa mày nói: “Người nhà cô nói thế nào tôi quả thực không để

bụng. Chỉ có điều hôm qua trên đường đưa Tư Đồ Mạt về nhà bị cô ta cười
nhạo cả đường đi, tới cửa còn gặp Cố Vị Dịch, cô ta nóng lòng kể cho Cố Vị
Dịch nghe, tôi lại bị cậu ta cười nhạo một phen nữa.”

Cố Vị Dịch là ông xã của Tư Đồ Mạt, còn Phó Phái là mối tình đầu của

Tư Đồ Mạt. Phó Phái và Cố Vị Dịch là bạn cùng phòng hồi đại học. Nghe nói
năm xưa Phó Phái đối với chuyện tình cảm còn khốn nạn hơn cả bây giờ, thuộc
hạng “ngang qua khóm hoa, hưởng hoa hưởng lá hưởng cả phân bón”. Bởi thế,
Tư Đồ Mạt đã mất hết niềm tin với anh ta, chuyển sang sà vào lòng Cố Vị
Dịch. Phó Phái bỗng nhiên tỉnh ngộ, lãng tử quay đầu, nhưng lòng Tư Đồ Mạt
đã quyết... Tóm lại, giữa họ từng có chuyện, ai đúng ai sai tôi không rõ, nhưng

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.