GỬI THỜI ĐƠN THUẦN ĐẸP ĐẼ CỦA CHÚNG TA - Trang 384

mình rằng, nếu quả thực không ổn thì cứ giả vờ mang bầu đi. Bà ấy không
muốn cô dâu thì cũng không thể không nhận cháu nội chứ? Hoặc là đợi đến khi
gặp mặt, tôi sẽ diễn một đoạn sám hối lay động lòng người vì sự ngu ngốc của
tuổi trẻ năm xưa... Tóm lại tôi đã nghĩ ra hàng tá cách, tự nhủ với mình rằng
đừng vì bà ấy mà cảm thấy bị tổn thương, phải kiên trì với nguyên tắc nịnh bợ,
bà ấy tát vào má trái tôi xong, tôi sẽ lập tức giơ luôn má phải ra...

Nhưng vào khoảnh khắc nhìn thấy họ, tôi đã hoàn toàn trút bỏ được

mối lo lắng. Lấy một ví dụ, tôi vốn nghĩ sự chán ghét của bà đối với tôi có thể
giải quyết bằng một cái bạt tai, nhưng không ngờ bà lại cảm thấy cần phải đá
bay tôi lên trời mới có thể hả giận, còn tôi lại không muốn bị đá bay, nên thôi
bỏ đi.

Dùng ví dụ tinh tế như thế này tôi vẫn chưa nói rõ cụ thể đã xảy ra

chuyện gì, cụ thể chính là mẹ Giang Thần có dẫn theo một cô gái. Trùng hợp là
cô gái kia tôi có quen, chẳng những thế mà tôi còn ôm lòng thù hận với cô ta
trong một thời gian dài. Cô gái kia tên Lý Vy. Hồi cấp ba, cô ta lượn lờ quanh
Giang Thần như âm hồn, mỗi lần nhìn thấy tôi đều cảm thấy ôi chao, sao cô
gái này lại không e dè bằng mình thế nhỉ...

Tôi tin là mẹ Giang Thần sẽ không thần thông quảng đại tới mức biết

tôi ghét Lý Vy, nhưng tôi cũng tin là mẹ Giang Thần sẽ không nhạt nhẽo tới
mức dẫn Lý Vy đến chỉ để tham quan kiến trúc thành phố. Quan trọng nhất là,
tôi tin rằng trong ánh mắt mẹ Giang Thần nhìn tôi kia không có thứ mà chúng
ta gọi là thiện ý.

Nhưng lá mặt lá trái là điều cần thiết, tôi cung kính nói: “Cháu chào cô

chú ạ, Giang Thần có việc không đến được, bảo cháu đến đón cô chú tới bệnh
viện gặp anh ấy.”

Cha Giang Thần gật đầu, “Chào cô.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.