GỬI THỜI ĐƠN THUẦN ĐẸP ĐẼ CỦA CHÚNG TA - Trang 386

Giang Thần và cha mình có vẻ xa cách, nhưng điều này có thể hiểu

được, tính khí Giang Thần cổ quái, hai người già nhà anh càng cổ quái hơn.

Nói qua loa vài câu, mẹ Giang Thần ra lệnh: “Tìm chỗ ăn cơm đi.”

Giang Thần cởi áo blouse ra đưa cho tôi, tôi gấp gọn rồi cho vào túi.

Anh nhận lấy túi hành lý từ tay Lý Vy, túi hành lý này Lý Vy ôm chặt suốt
đường đi, như thể sợ tôi xông tới cướp rồi bỏ chạy vậy. Về độ lớn của chiếc
túi, tôi nghi là trong đó có cất giấu một xác chết, hoặc là một tên gian phu.

Trên đường đi, Giang Thần nhỏ giọng giải thích với tôi, cha của Lý Vy

là trưởng ban ban Giáo dục của thị trấn chúng tôi, là bạn tốt của cha anh. Cái
này tôi hiểu, chủ tịch thị trấn và trưởng ban gì đó chắc chắn là bạn tốt, giống
như lớp trưởng và lớp phó học tập thông thường đều cấu kết làm xằng làm bậy
vậy.

Khi ăn cơm, có vẻ như mẹ Giang Thần sực nhớ tới sự tồn tại của tôi,

“Cô Trần giờ đang làm việc ở đâu vậy?”

“Mẹ cứ gọi cô ấy là Tiểu Hy.” Giang Thần ngẩng đầu lên nói một câu.

Tôi vội trả lời: “Dạ, ở một công ty thiết kế ạ.”

“Công ty nước ngoài hay trong nước?”

Tôi nuốt nước miếng, “Công ty tư nhân ạ.”

“Ồ, quy mô thế nào?”

Tôi đáp: “Ba người ạ.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.