GỬI THỜI ĐƠN THUẦN ĐẸP ĐẼ CỦA CHÚNG TA - Trang 388

Bởi vì tôi đang miên man suy nghĩ nên không nắm bắt được cơ hội làm

người hòa giải. Cơ hội ấy đã rơi vào tay Lý Vy, tôi lấy làm đau lòng về điều
này.

Lý Vy mỉm cười, kéo tay mẹ Giang Thần, “Cô à, cô đừng giận, quả

thực là không thuận tiện, cháu ở khách sạn là được rồi, dù sao thì cũng không
lâu lắm.”

Tôi đá Giang Thần một cái dưới bàn, anh ngẩng đầu nhìn tôi bằng ánh

mắt nghi hoặc.

Ha... thực ra tôi cũng không biết tại sao lại đá anh, chỉ là bỗng cảm thấy

bầu không khí tới rồi...

Mẹ Giang Thần không chịu buông tha, “Sao lại không tiện? Con và Lý

Vy lớn lên cùng nhau, bề trên đều tin tưởng hai con. Hơn nữa, để một người
con gái ở một mình trong khách sạn không an toàn lắm.”

Tôi nhân cơ hội, lập tức nịnh bợ, “Đúng thế, không hề an toàn.”

Có vẻ như thân phận của tôi không thích hợp để nói những lời này thì

phải, bởi vì tôi vừa dứt lời, cả bàn ăn bỗng im lặng. Tôi rụt đầu, quyết định tiếp
theo đây có đánh chết tôi cũng tuyệt đối không hé răng nửa lời.

“Con cũng không nghĩ xem nhà là ai mua?” Mẹ Giang Thần vỗ bàn,

“Lẽ nào đến tư cách mời bạn tới ở cũng không có sao?”

Giang Thần không nói gì thêm, chỉ lấy túi xách tôi treo trên ghế xuống,

lấy chìa khóa nhà rồi đưa cho Lý Vy, “Mẹ tôi nói cũng không sai, con gái như
cậu sống ở bên ngoài quả thực là không an toàn, đây là chìa khóa nhà tôi.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.