GỬI THỜI ĐƠN THUẦN ĐẸP ĐẼ CỦA CHÚNG TA - Trang 411

Tôi lờ mờ cảm thấy sự tình có gì đó không ổn, nhưng kể từ khi cô giáo

dạy vẽ bông hoa nhỏ ở mẫu giáo nghỉ hưu, tôi không còn nhận được lời khen
ngợi thành tâm như thế này nữa, cho nên tôi càng vui hơn.

Sáng hôm sau tỉnh lại, tôi nằm trên giường chịu đựng cơn đau đầu do

say rượu gây ra, nhớ lại chuyện tối ngày hôm qua. Sau đó, tôi quay đầu nhìn
Giang Thần đang ngủ say bên cạnh, tôi đưa ngón trỏ cảm nhận đường nét
gương mặt anh. Khi ngủ, con người ta trông có vẻ trẻ con hơn thường ngày.
Nét trẻ con kia hiện ra vừa vặn trên gương mặt đang say giấc của Giang Thần,
tôi nhìn mà không nén được tiếng thở dài. Bạn nói xem, anh tuấn tươi đẹp như
thế này, sao khi lừa gạt kẻ ngốc là tôi lại không chút nương tay thế nhỉ?

Khi tôi đi mua bữa sáng quay về thì Giang Thần đang ngồi trên sô-pha

xem tin tức buổi sáng, anh quét mắt về phía tôi, “Anh còn tưởng em đào hôn
cơ.”

Tôi vờ vịt không hiểu, huơ bữa sáng trong tay, “Ăn sáng thôi.”

Anh quẳng điều khiển đi, ghé lưng vào sô-pha đắc ý, “Trần Tiểu Hy,

hôm qua em đã cầu hôn với anh rồi, em bớt giả bộ đi.”

Tôi liếc anh, sầm mặt không lên tiếng.

Anh cười nói: “Anh từng thấy số hộ khẩu của em trong ngăn kéo, sổ hộ

khẩu của anh cũng ở đây, hay là chúng ta xin nghỉ một tiếng, tới Cục dân chính
làm cặp đôi kết hôn đầu tiên của ngày hôm nay, mở hàng cho họ?”

Tôi nghiêm mặt, “Anh đang nói gì thề? Ăn sáng thôi.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.