GỬI THỜI ĐƠN THUẦN ĐẸP ĐẼ CỦA CHÚNG TA - Trang 94

Tôi gần như nuốt chửng đống mì Ý còn lại, giữa chừng suýt chút nữa bị

sặc. Tô Duệ có lòng tốt vỗ lưng tôi, “Cẩn thận, đừng để bị nghẹn chết.”

Tôi toan nói có ai ăn nói như cậu không thì Giang Thần bỗng lên tiếng:

“Yên tâm đi, cô ấy không chết được đâu, mì có phun ra từ đằng mũi cũng
không chết được.”

Tôi gạt tay Tô Duệ ra, quăng cho Giang Thần cái trừng mắt đầy dữ tợn.

Anh đang nói đến chuyện xảy ra vào lần đầu tiên chúng tôi chính thức

hẹn hò. Bấy giờ, chúng tôi đến quán đồ Tây duy nhất ở gần trường. Tôi vô
cùng căng thẳng, vừa thấy may mắn như vớ được chiếc bánh từ trên trời rơi
xuống, lại vừa thấp thỏm sợ người làm rơi chiếc bánh xuống nhân gian kia hối
hận tới tìm mình đòi lại.

Tôi ngơ ngẩn gọi một đĩa mì Ý, sau đó vùi đầu vào ăn. Đúng vào lúc

tôi đang đánh chén với khí thế ngất trời thì Giang Thần ngồi phía đối diện
bỗng buông một câu: “Trần Tiểu Hy, tối nay em ở bên anh nhé.” Kinh hãi quá
độ khiến tôi bị sặc, nước mắt nước mũi giàn giụa. Điều đáng sợ nhất là một
màn ho kịch liệt khiến sợi mì từ miệng tôi phun ra theo đường mũi…

Tôi nhìn sợi mì vắt vẻo trên cốc thủy tinh lung lay sắp rơi, bao suy nghĩ

tan tành mây khói. Tôi khóc lóc cầu xin Giang Thần chia tay tôi, còn bảo đảm
sau này sẽ không bám riết lấy anh nữa.

Giang Thần vừa dùng khăn giấy lau nước mắt nước mũi cho tôi vừa an

ủi, “Anh không nhìn thấy gì cả, quả thực không nhìn thấy gì hết.

Tôi nức nở ngã vào lòng anh. Chúng tôi bỏ qua các bước tuần tự mà

tiến như nắm tay, khoác vai, ôm eo. Ngay cuộc hẹn hò đầu tiên, chúng tôi đã
nhảy thẳng tới bước ôm nhau, có thể xem là có thành tựu.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.