GỬI THỜI ĐƠN THUẦN ĐẸP ĐẼ CỦA CHÚNG TA - Trang 98

tham sống sợ chết, đổi sang gương mặt lạnh nhạt bà đây đã quen trải sóng to
gió lớn rồi.

Cả đường không nói gì cho tới khi xe đỗ dưới nhà tôi, Giang Thần

phanh xe lại, “Tới rồi.”

Tôi vừa cởi dây an toàn vừa cảm ơn, “Cảm ơn anh đã mời tôi ăn cơm

và đưa tôi về nhà.”

Anh chỉ khẽ gật đầu, không có vẻ gì là muốn hàn huyên với tôi cả. Tôi

bèn mở cửa xe chuẩn bị xuống xe, chỉ có điều chân vẫn chưa bước qua cửa xe
thì điện thoại đã đổ chuông. Tôi vừa xuống xe vừa móc điện thoại trong túi ra,
khi chân bước xuống đường thì cũng tìm được điện thoại, là Tô Duệ.

“A lô.”

“Trần Tiểu Hy, cô về tới nhà chưa?” Giọng của To Duệ không rõ ràng

lắm.

“Vừa về tới nhà.” Tôi quay người toan đóng cửa xe, chỉ có điều mới

chạm vào cửa xe, đang định vẫy tay với Giang Thần thì xe đã lao đi như mũi
tên rời cung.

“... nhất đấy”, bên tai truyền tới những lời ê a của Tô Duệ, tôi cười khổ

thu lại bàn tay lơ lửng giữa không trung, “Cậu nói cho rõ, tôi không nghe
được.”

Tô Duệ nói: “Tôi đang ăn kem, tôi bảo là tôi sợ bác sĩ Giang sẽ đưa chị

đi tiêu hủy thi thể, bác sĩ giết người là khó điều tra ra nhất đấy.”

Tôi bĩu môi, “Cậu đàn bà quá đi, không ngờ còn ăn kem nữa.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.