GỬI THỜI THANH XUÂN ẤM ÁP CỦA CHÚNG TA - Trang 103

Mộng Lộ gạt tay Mạt Mạt ra, "Cậu hại chết mình rồi! Lát nữa thế nào

mình cũng bị lão ấy mắng tơi tả. Mình vừa sát phu rồi."

"Mộng Lộ, Mộng Lộ, mình xin được việc rồi." Mạt Mạt vẫn ôm chặt

Mộng Lộ không chịu buông.

"Thật sao?" Mộng Lộ xoay người ôm cô, "Chúc mừng cậu!"

Đàn Chị nghe thấy tiếng cũng chạy tới, "Là công ty lần trước đi phỏng

vấn sao? Mạt Mạt, cậu phải khao đi."

"Được. Mình mời." Mạt Mạt gật đầu, "Tối nay luôn nhé? Mình chủ trì,

chủ chi luôn."

"Yeah!" Mộng Lộ và Đàn Chị vui sướng đồng thanh nói: "Mình muốn

đưa người nhà theo."

"Được, bạn bè, thú cưng cứ đưa theo hết." Mạt Mạt khoát tay, tư thế

hào sảng.

Hơn ba giờ chiều, Mạt Mạt nhận được email thông báo. Thời gian thử

việc là ba tháng, mức kương và đãi ngộ đều rất tốt. Mạt Mạt thở phào một
hơi. Cuộc đời cô cuối cùng cũng quay về chính đạo rồi. Chẳng trách người
ta nói, ông trời đóng cánh cửa này sẽ mở cho bạn một cánh cửa khác. Cánh
cửa mục nát Phó Phái kia tuy rằng khép lại, nhưng công việc lại mở ra một
cánh cửa mới cho cô. Có mất ắt có được. Thật tốt biết bao!

Tới giờ ăn tối, bọn họ hùng hổ bước vào một quán ăn gần trường học.

Mọi người đều dẫn theo nửa kia của mình. Lúc nhìn thấy Phó Phái, Mạt
Mạt hơi thất thần. À phải rồi, bây giờ Phó Phái đã thành nửa kia của Vương
San rồi.

Đã uống tới bình thứ sáu rồi đấy! Mạt Mạt không kiềm chế được đưa

mắt lườm Phó Phái. Cậu ta không cần mặt mũi nữa sao? Cho dù không phải

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.