GỬI THỜI THANH XUÂN ẤM ÁP CỦA CHÚNG TA - Trang 165

Mạt Mạt xua tay, "Không sao đâu. Chuyện này không quan trọng. Tôi

không muốn biết."

"Mạt Mạt..." Phó Phái bày ra khuôn mặt bi thương.

"Chúng ta chỉ cần nói chuyện về giữa hai chúng ta thôi. Để tôi nói

trước đi. Cậu đừng ngắt lời tôi, tôi sẽ nói một lần cho hết. Tôi thích cậu từ
rất lâu rồi. Ít nhất là trước khi cậu và Vương San ở bên nhau, tôi vẫn luôn
thích cậu. Tôi đoán cậu luôn biết điều đó. Ai cũng cho rằng tôi đối với cậu
mập mờ không rõ ràng. Nhưng cả cậu và tôi, trong lòng chúng ta đều hiểu
rõ, mấy năm nay cậu luôn bắt thóp tôi. Cậu rất tự tin, cậu cho rằng, dù thế
nào tôi vẫn sẽ chờ đợi cậu. Mà tôi rất chủ quan nghĩ rằng cậu chơi bời mệt
tự khắc sẽ quay trở về bên tôi." Mạt Mạt nhấp một ngụm trà, lại nói tiếp:
"Thật ra, trước đây tôi rất ấu trĩ. Tôi nghĩ rằng, chỉ cần đối xử tệ với cậu thì
cậu sẽ luôn chú ý tới tôi. Cậu không có được tôi thì sẽ càng muốn có được.
Bây giờ nghĩ lại, đó đúng là một suy nghĩ buồn nôn. Hiện tại, tôi thật sự
không còn thích cậu nữa, cũng không hiểu nổi hồi đó vì sao tôi lại thích
cậu. Chắc Phật tổ hiển linh, tôi thoát được khỏi bể khổ là cậu. Những gì tôi
muốn nói chỉ có vậy thôi. Giờ tới lượt cậu."

Phó Phái mấp máy môi, mãi mới thốt thành lời: "Mạt Mạt, tôi thật sự

rất thích cậu. Tôi có thể thay đổi. Cậu cho tôi một cơ hội nữa được không?
Tôi sẽ đối xử thật tốt với cậu. Sau này tôi nhất định sẽ không bao giờ để
cậu phải buồn nữa, được không?"

Mạt Mạt vô cùng thất vọng khi cậu ta không nắm bắt được nội dung

chính mà cô muốn nói, đành phải nhắc lại: "Vấn đề bây giờ không phải là
cậu, mà là tôi. Tôi không thích cậu nữa." Nói xong câu này, Mạt Mạt bỗng
nhiên cảm thấy nhẹ nhõm thư thái.

Lửa giận của Phó Phái bắt đầu xông lên não, "Sao cậu có thể nói nhẹ

như không thế được? Tình cảm của cậu sắc son một lòng quá đấy!"

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.