GỬI THỜI THANH XUÂN ẤM ÁP CỦA CHÚNG TA - Trang 216

Lúc này Mạt Mạt mới nhìn thấy chiếc nồi nhỏ trong tay chị ta, ban nãy

mải ngắm vẻ gượng gạo của mỹ nữ nên không để ý. Cô nhận lấy nồi thức
ăn, nói: "Được. Tôi thay mặt anh ấy cảm ơn chị nhé."

Đột nhiên mỹ nữ nở nụ cười duyên dáng, "À phải rồi, tên tôi là Dư Lị,

sau này cô cứ gọi tôi là chị Lị Lị được rồi, đừng gọi mẹ Tiểu Quang mãi
thế, khiến tôi thấy mình già quá. Tuổi tác hai chúng ta không chênh nhau
mấy đâu."

Mạt Mạt mỉm cười, gật đầu, "Chị Lị Lị, chị muốn vào nhà ngồi một lát

không?"

Dư Lị lắc đầu, "Không cần đâu, Tiểu Quang còn đang ở nhà một

mình. Bao giờ ăn xong cô bảo Tiểu Cố mang nồi sang cho tôi là được."

Mạt Mạt đóng cửa lại, mở vung chiếc nồi xem thử, trong đó là mỳ

lạnh, vỏn vẹn một suất vừa đủ cho Cố Vị Dịch ăn. Xem ra đây không phải
lần đầu tiên sửa máy tính giúp rồi, hơn nữa còn chọn đúng thời gian cô
không ở nhà để mang đồ ăn sang, ranh mãnh thật đấy.

Cô đặt mạnh chiếc nồi xuống, định tiếp tục viết nhưng lúc này mới

phát hiện, mạch văn và cảm hứng đã hoàn toàn bị đứt đoạn. Là một người
phụ nữ hiểu lý lẽ, món nợ này đương nhiên cô phải tính với Cố Vị Dịch rồi.

Bên này Cố Vị Dịch đang mở tủ đồ của mình ra, vốn định tìm một

cuốn sách, trông thấy chiếc điện thoại di động thì tiện thể nhìn qua một
chút. Ồ, mặt trời mọc đẳng Tây rồi, Tư Đồ Mạt chủ động gọi điện, nhắn tin
cho anh. Sống chung với cô một thời gian, dần dần Cố Vị Dịch đã hiểu
được một vài thói quen của cô, cô vốn không hề thông minh lanh lợi như
những gì thường thể hiện ra. Có rất nhiều việc cô lười không muốn làm,
hơn nữa toàn là những việc rất kỳ quặc. Ví dụ như khi xem tivi, cô rất ngại
phải chờ quảng cáo, thế nên từ trước tới nay cô không xem tivi; trước khi ra
khỏi nhà cô rất lười mang ô nên thường xuyên phải chạy cho nhanh để

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.