GỬI THỜI THANH XUÂN ẤM ÁP CỦA CHÚNG TA - Trang 220

máy, quay đầu lại đã thấy Mạt Mạt vào trong bếp lấy một đôi đũa ra đưa
cho anh. Anh nhận lấy nhưng chẳng dám động đũa, "Đột nhiên anh chẳng
muốn ăn mỳ lạnh nữa, hay em rang cơm cho anh ăn đi."

Mạt Mạt nằm bò lên bàn, lật giở cuốn sổ ghi chép những ý tưởng cho

đề án quảng cáo của mình, lạnh nhạt đáp: "Em không rảnh."

Cố Vị Dịch không hề có kinh nghiệm trong việc dỗ dành người khác,

đánh vần một thôi một hồi vẫn không nặn ra được câu nào khiến cô nghe
xong có thể vui vẻ, chỉ đành nói lung tung: "Anh thấy chỗ mỳ này có mùi
gì lạ lắm, hay bị thiu rồi nhỉ? Anh ăn vào sẽ bị đau bụng mất."

Mạt Mạt nhìn anh bằng ánh mắt lạnh lùng, "Người ta vừa làm xong,

thiu là thiu thế nào."

Cố Vị Dịch thật sự không biết phải thế nào nữa, cũng bắt chước cô

nằm bò xuống bàn, vậy mới có thể nhìn cô nói chuyện được, "Rốt cuộc em
muốn gì? Anh không ăn cũng không được sao?"

Mạt Mạt thấy khuôn mặt trêu hoa ghẹo nguyệt kia thì càng khó chịu,

chỉ muốn véo tai anh xoay một vòng ba trăm sáu mươi độ cho bõ ghét, "Ăn
đi, sao không ăn? Không phải anh thích ăn món này lắm à?"

Cố Vị Dịch không nhịn được cười, "Không ngờ em cũng ghen ghê

gớm ra phết đấy, từ giờ trở đi anh sẽ vẽ vòng tròn cách ly, trong bán kính
mười dặm không để bóng dáng phụ nữ nào xuất hiện, vậy được chưa?" Câu
nói này đối với Cố Vị Dịch là lời ngon tiếng ngọt không gì sánh được,
nhưng lọt vào tai Mạt Mạt lại mang một hàm ý hoàn toàn khác.

Cơn giận của cô không sao kiềm chế được, đóa hoa đào duy nhất của

cô vừa mới bị chém đứt cách đây hai ngày, bây giờ rừng đào hoa của anh
lại dám khoe sắc rực rỡ huy hoàng như thế. Hơn nữa, sao cô cứ gặp phải
mấy tên đàn ông hoa đào nở khắp chốn thế này? Theo đà này, nếu để anh đi

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.