GỬI THỜI THANH XUÂN ẤM ÁP CỦA CHÚNG TA - Trang 240

Mạt Mạt lay tay anh, "Thôi mà, anh dậy đi mà..."

Cố Vị Dịch bị làm ồn, không thể chịu nổi nữa, bèn ngồi dậy gào lên:

"Tư Đồ Mạt! Em làm gì thế?"

Mạt Mạt cười vui vẻ, đưa tay vuốt lại những sợi tóc lộn xộn của anh,

"Anh dậy đi. Chúng ta dọn dẹp nhà cửa. Hôm nay em hẹn Mộng Lộ với
Đàn Chị đến nhà mình chơi."

Cố Vị Dịch díp hết cả mắt lại, gầm gừ: "Em bị điên à? Sáu giờ sáng

dậy dọn dẹp nhà cửa? Em tiếp đón nguyên thủ quốc gia à?"

Mạt Mạt vẫn cười vui vẻ, "Chẳng phải là tạo cơ hội để anh gặp gỡ bạn

bè của em hay sao? Em cho anh một danh phận còn gì?"

Cố Vị Dịch vùi đầu vào gối muốn ngủ tiếp, mơ màng nói; "Không

phải đều gặp hết rồi sao?"

"Đâu giống nhau. Thân phận của anh khi gặp họ đã thay đổi rồi." Mạt

Mạt giải thích mãi cũng cảm thấy chán nản bèn đe dọa anh: "Rốt cuộc anh
có chịu dậy hay không? Anh không dậy em bảo họ không cần đến nữa. Sau
này cũng không cần phải gặp nữa."

"Dậy." Anh híp mắt, đành thỏa hiệp, "Mấy giờ họ tới?"

"Em hẹn mười giờ."

"Mười giờ?" Cố Vị Dịch cao giọng, "Mười giờ mà em dậy chuẩn bị từ

sáu giờ?"

Mạt Mạt đưa tay lên nhìn đồng hồ, "Sáu giờ đâu mà sáu giờ! Sáu rưỡi

rồi. Chúng ta còn phải quét dọn nhà cửa, đi chợ, nấu ăn nữa. Họ đến là chỉ
việc ăn thôi."

Anh vô cùng bất lực, "Không ra ngoài ăn được à?"

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.