"Chị Mạt Mạt..."
"Xe của công ty dọn nhà tới rồi, em bê giúp chị ít đồ ra được không?"
"Chị Mạt Mạt..."
"Được rồi mà, đừng có làm như sinh ly tử biệt thế. Ngoan, bây giờ
việc cần làm là giúp chị chuyển đồ."
Lại quay về căn hộ của Cố Vị Dịch. Đồ đạc cô mới chuyển về đang
bày la liệt trong nhà. Mạt Mạt khoanh chân, ngồi bệt trên sàn gọi điện thoại
cho Cố Vị Dịch. Một cuộc không bắt máy, hai cuộc không bắt máy, ba cuộc
vẫn không ai bắt máy. Cô biết, có lẽ anh đang trong phòng thí nghiệm, hoặc
đang làm báo cáo... Tóm lại, anh có rất nhiều chuyện quan trọng cần làm,
chuyện nào cũng có thể khiến anh bỏ lỡ cuộc gọi của cô.
Cô ngồi dựa vào đống thùng carton, lướt danh bạ trong điện thoại,
bỗng chẳng biết phải gọi cho ai. Đàn Chị sao? Không được, không thể làm
phiền cô ấy thêm nữa. Trước khi tốt nghiệp, cô ấy chia tay bạn trai, hai
người lúc trước còn hùng hồn nói sẽ đi đăng ký kết hôn, vậy mà chẳng biết
vì sao lại đường ai nấy đi. Tuy Đàn Chị tỏ ra rất mạnh mẽ, nhưng Mạt Mạt
nào dám đem chuyện của mình ra làm phiền cô ấy chứ. Mộng Lộ thì sao?
Không được, với tính cách nóng như lửa của cô ấy, hơn nữa, quảng cáo đó
cô ấy cũng tham gia, chắc cô ấy sẽ xông vào đốt cả công ty mất. Phó Phái
ư? Càng không cần phải suy nghĩ nữa.
Trời dần tối, cô còn chẳng buồn bật đèn, cứ khoanh chân ngồi trên sàn
nhà tới tê cả chân rồi nằm xuống, ngắm các vì sao trên trời qua cửa sổ.
Cuối cùng, Cố Vị Dịch cũng gọi tới. Anh nói: "Xin lỗi, lúc nãy anh
đang thi."
Thi? Lý do quá hợp tình hợp lý còn gì. Mạt Mạt ôm điện thoại, muốn
trút giận nhưng không biết phải bắt đầu từ đâu, chỉ "ừm" một tiếng rồi im