GỬI THỜI THANH XUÂN ẤM ÁP CỦA CHÚNG TA - Trang 417

Mạt Mạt cúp điện thoại, đón nhận ánh mắt thông cảm của Trần Tiểu

Hy, thở dài nói: "Đột nhiên chị có cảm giác mãi không ngóc đầu lên được."

"Chị phải học cách dũng cảm nói không."

"Tối qua lúc em bị bạn trai cũ lôi ra ngoài sao không học được cách

dũng cảm nói không?"

Trần Tiểu Hy hét lên: "Chị đừng nhắc tới ngày hôm qua nữa. Còn

nhắc là em mở cửa sổ nhảy xuống đấy."

Mạt Mạt cất điện thoại đi, "Được, chị không nhắc nữa, em làm gì làm

đi. Ôi, cái đó...bạn trai cũ của em đẹp trai thật đấy. Hôm qua rốt cuộc đã
xảy ra chuyện gì?"

Trần Tiểu Hy híp mắt lại, giơ nắm đấm lên, "Tư! Đồ! Mạt!"

Mạt Mạt cười sung sướng, "Đùa chút cho vui thôi, đùa chút cho vui

thôi mà."

Mạt Mạt nhìn dồng hồ lần thứ ba. Từ Tiệp Nhi chết tiệt kia, đến muộn

những nửa tiếng. Tuy rằng cô ta nói bị tắc đường, nhưng Mạt Mạt vẫn thấy
trong lòng không được thoải mái.

Quả nhiên Từ Tiệp Nhi lái một chiếc BMW màu đỏ tới, trang phục

trên người cũng toàn màu đỏ. Mạt Mạt cảm nhận được rõ ràng sự xuất hiện
của cô ta đã thu hút bao nhiêu là ánh nhìn.

Dù cuộc gặp này thế nào thì cũng không thể phủ nhận một sự thật họ

từng là bạn thân. Tình bạn thuở niên thiếu luôn khiến người ta ít nhiều có
cảm giác ấm áp.

Hai người đều đang cố gắng tìm kiếm dấu vết của những thay đổi trên

khuôn mặt đối phương, nhưng cuối cùng lại đúc kết ra được quá nhiều cảm

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.