GỬI THỜI THANH XUÂN ẤM ÁP CỦA CHÚNG TA - Trang 503

một tay chú trông nom tới lớn đấy...Hồi năm lớp mười hai nó đưa một cô
bé chạy tới đây tìm chú, muốn chú sắp xếp cho cô bé đó phá thai. Lúc ở
trong phòng phẫu thuật cô bé đó khóc tới rách tim rách phổi, nó vẫn tựa
vào tường lặng lẽ đọc sách. Chú hỏi nó, đứa bé có phải con nó không, nó
nói không phải, nhưng nó có trách nhiệm. Hôm thi tốt nghiệp cấp ba, nó lại
bế cô gái đó tới đây để rửa ruột. Bố mẹ cô bé đó sau khi đến bệnh viện còn
đòi đánh nó, chú với mọi người cùng can nhưng nó vẫn bị mẹ của cô bé kia
giáng cho một cái bạt tai. Sau đó, nó ở lại chỗ chú, cùng phối hợp với bác sĩ
tâm lý trị iệu cho cô bé kia suốt cả kỳ nghỉ. Chú còn tưởng rằng cuộc đời
này của nó sẽ bị hủy hoại trong tay cô bé kia mất..."

Mạt Mạt chẳng biết phải tiếp lời như thế nào, may mà Cố Vị Dịch đã

quay trở lại. Thấy hai người mặt mũi nghiêm trọng, anh không hiểu gì bèn
hỏi: "Hai người đang nói chuyện gì vậy? Biểu cảm sao nghiêm túc thế?"

Chú Lâm nghiêm túc trả lời: "Chú đang nói cho cô bé biết loại thuốc

tránh thai nào ít gây tổn hại cho cơ thể nhất."

Cố Vị Dịch cũng rất nghiêm túc nói: "Loại nào thì cô ấy cũng không

được uống."

Chú Lâm nghiêm túc phân tích, "Cháu như thế là không tin tưởng vào

ngành nghề của mình rồi. Chỉ cần hàm lượng Estrogen ít đi một chút..."

"Đã nói là không được rồi." Cố Vị Dịch nhíu mày cắt ngang lời chú

Lâm.

Mạt Mạt đầu tiên là đỏ mặt, sau đó không nói được lời nào. Hai vị à,

có thể suy nghĩ một chút xíu tới cảm nhận của người trong cuộc không...

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.