GỬI THỜI THANH XUÂN ẤM ÁP CỦA CHÚNG TA - Trang 524

Mạt Mạt thấy bất lực vô cùng, đúng là giấu đầu lòi đuôi còn gì.

Cô đắn đo một thôi một hồi, cuối cùng vẫn gọi điện cho Cố Vị Dịch:

"Này, em vừa đi gặp Phó Phái."

"Anh cũng đoán thế."

Mạt Mạt ngập ngừng, "Thế có cần phải giải thích không?"

Cố Vị Dịch lãnh đạm đáp: "Không cần."

"Thế em cúp máy nhé?"

"Ừm."

Tiếng "tút tút" báo bận vang lên, Mạt Mạt chợt cảm thấy hoảng loạn.

Mẹ cô đứng một bên trợn mắt nhìn, "Hai đứa cãi nhau đấy à? Bây giờ
thanh niên các con cãi nhau đều bình tĩnh thế sao?"

Mạt Mạt cảm thấy mẹ mình đúng là chỉ sợ thiên hạ chưa đủ loạn, vì

thế hét lên: "Đúng thế. Thật ra bọn con sắp chia tay nhau rồi." Nói xong, cô
còn làm bộ như sắp khóc tới nơi.

Mẹ cô bĩu môi, "Thôi đi, tưởng mẹ con là đồ ngốc chắc? Hai đứa suốt

ngày dính nhau như sam ấy, người khác muốn chia uyên rẽ thúy còn chẳng
tách nổi hai đứa ra nữa là."

Mạt Mạt thấy hiếu kỳ vô cùng, hóa ra trong con mắt mọi người, cô và

anh lại khó chia lìa đến thế.

Cô còn chưa kịp nói gì với mẹ mình thì điện thoại lại đổ chuông lần

nữa. Giọng nói của Cố Vị Dịch có chút mất tự nhiên, anh hắng giọng: "Anh
cho rằng em vẫn nên giải thích một chút."

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.