GỬI THỜI THANH XUÂN ẤM ÁP CỦA CHÚNG TA - Trang 62

"Tôi không hề có ý đó. Cậu đừng suy nghĩ lung tung." Thật ra trong

lòng Mạt Mạt rất muốn phân định thật rạch ròi, càng rạch ròi càng tốt.

"Rõ ràng cậu đang giận dỗi còn bảo tôi suy nghĩ lung tung?" Phó Phái

tức giận, giọng cũng lên cao, "Được rồi, cậu bảo không trách gì tôi, thế tại
sao mấy hôm nay cậu cứ lạnh nhạt hờ hững với tôi như thế?"

"Phó Phái, chúng ta là bạn bè, đúng không? Chẳng có người bạn nào

mỗi ngày đều phải gọi điện thoại cho nhau chỉ để nói chuyện thời tiết với
hôm nay ăn gì đâu." Cô thẳng thắn nói: "Cho dù là bạn bè thân thiết đến
đâu đi chăng nữa cũng không cần phải như vậy."

"Thế cho nên nguyên nhân chính là vì chuyện này? Cậu chê tôi phiền

phức?" Phó Phái lạnh lùng trừng mắt với cô, "Từ trước tới nay con người
tôi vẫn luôn như vậy. Tới bây giờ cậu mới chê tôi phiền phức có phải hơi
muộn rồi không?"

"Không phải tôi chê cậu phiền phức. Những lời hỏi thăm ấm áp dịu

dàng ấy là quyền lợi của bạn gái cậu. Tôi không có tư cách gì cả, cậu có
hiểu không?" Cô rất cố gắng nói chuyện đàng hoàng với cậu ta.

"Tôi không hiểu. Bây giờ tôi làm gì có bạn gái. Hơn nữa, cho dù tôi có

bạn gái thì đã sao? Tôi muốn đối xử tốt với ai còn phải đợi cô ấy đồng ý
à?"

"Từ trước đến nay có bao nhiêu cô bạn gái gây gổ với cậu vì chuyện

này rồi?" Mạt Mạt đột nhiên hỏi. Trong lòng cô biết rõ, những cô bạn gái
trước đây của Phó Phái khó chịu với sự tồn tại của cô đến nhường nào. Cô
cũng đã cố gắng tránh được đến đâu thì tránh rồi, không tránh được cũng
phải nỗ lực giải thích với người ta. Cô còn nhớ, có một cô gái từng gọi điện
cho cô, mở miệng liền chửi bới không tiếc lời. Cô nghe xong mà đờ người.
Cách gọi đó khiến Mạt Mạt không khỏi cảm thán, sinh viên thời nay sao lại
thiếu hụt từ vựng đến nhường này? Lúc đó, cô phải tốn hơn mười phút để

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.