GỬI THỜI THANH XUÂN ẤM ÁP CỦA CHÚNG TA - Trang 74

"Được rồi, để con đi gặp anh ta." Mạt Mạt không còn cách nào, đành

nhận lời mẹ. Dù sao thì gặp xong chỉ cần bịa ra vài cái cớ để xoa dịu mẹ cô
là được.

"Thật sao? Thế mười giờ sáng mai nhé! Gặp nhau ở ngôi nhà mới mua

của họ. Tiện thể con cũng tới đó xem nhà cửa thế nào." Mẹ nói.

Thời gian địa điểm đều chốt xong xuôi rồi? Từ nãy đến giờ quả nhiên

là kịch bản được dựng sẵn để biểu diễn. Quý bà này càng ngày càng nhiều
chiêu trò đấy!

Mạt Mạt "dạ" một tiếng ròi cúp điện thoại. Hơn mười phút sau, bố cô

nhắn tin đến, nói rằng nếu cô thật sự không thích thì không cần phải đi,
cuối tin nhắn còn đính kèm một địa chỉ. Mạt Mạt lên mạng tra thử thông tin
thì thấy đó là một khu nhà ở cao cấp. Xem ra, dì vương kia cũng là người
khá giả. Con nhà khá giả chắc chẳng thân thiện gì đâu. Ừm, những người
không có tiền đều có suy nghĩ như vậy.

Hơn chín giờ sáng hôm sau, Mạt Mạt thức dậy, chọn đại một bộ quần

áo để mặc. Ra đến cửa, cô lại quay trở vào, thay một chiếc váy ngắn, để lộ
ra đôi chân đầy thương tích của mình. Con trai dì Vương chứ gì? Để đấy,
tôi sẽ dọa cho anh sợ xanh mắt luôn!

Nhưng... người tính không bằng trời tính.

Mạt Mạt vẫn cho rằng, con trai dì Vương thì phải mang họ Vương, thế

là suốt đường đi cứ không ngừng nguyền rủa anh ta, đặt cho anh ta, đặt cho
anh ta không biết bao nhiêu biệt danh tệ hại bắt đầu bằng chữ Vương. Thật
không ngờ, con trai của dì Vương lại... là... họ... Cố.

Tay vẫn còn đặt nguyên trên chuông cửa, Mạt Mạt ngơ ngẩn nhìn

người đàn ông ra mở cửa cho mình.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.