GỬI THỜI THANH XUÂN ẤM ÁP CỦA CHÚNG TA - Trang 92

Phó Phái từng nói Tư Đồ Mạt rất thích ăn, thế nên anh mới lựa chọn vào
đây.

"Được rồi. Anh đi tìm chỗ ngồi đi, để tôi mua đồ cho." Mạt Mạt nói.

Cố Vị Dịch nhìn cô bằng ánh mắt có chút khác thường. Rất ít cô gái

tình nguyện xếp hàng để mua đồ ăn. Bạn gái trước đây của anh chưa từng
xếp hàng mua gì bao giờ.

"Đi đi." Mạt Mạt thúc giục. Anh khẽ gật đầu tìm một chỗ có thể quan

sát được quầy bán hàng rồi ngồi xuống, nhìn cô xếp hàng chờ mua đồ. Cô
ngước mắt nghiên cứu bảng thực đơn, tới khi chuẩn bị đến lượt mình, cô
bỗng đưa mắt khắp nơi như tìm kiếm gì đó. Khi ánh mắt hai người gặp
nhau, cô mỉm cười với anh, quay đầu gọi đồ.

Trong khoảnh khắc ngắn ngủi ấy, Cố Vị Dịch có chút thất thần. Chỉ

một nụ cười nhẹ nhàng mà mộc mạc của cô, xuyên qua dòng người đông
đúc, làm trái tim anh lỡ nhịp.

Khi Cố Vị Dịch lấy lại được phản ứng, Mạt Mạt đặt đồ ăn lên bàn,

phân chia một cách nghiêm túc. Cũng không hiểu một mình cô bê đống đồ
ăn này ra đây kiểu gì. Cô đặt Coca cỡ lớn và hai chiếc hamburger ra trước
mặt anh, phần còn lại thì để trước mặt mình, sau đó mới ngồi xuống.

"Ăn đi. Thiếu thì tôi mua thêm." Mạt Mạt cười nói, "Hay anh xem

xem trong những món tôi gọi có gì anh thích thì cứ lấy nhé. Tôi có thể chia
cho anh. Tôi mua nhiều lắm."

Cố Vị Dịch gật đầu. Đúng là cô đã mua rất nhiều.

"Anh có muốn ăn cái này không?" Mạt Mạt đẩy một chiếc hộp tới

trước mặt anh. Cố Vị Dịch mở ra xem, hóa ra là bánh trứng. Anh lấy một
miếng rồi đẩy chiếc hộp về phía cô.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.