ngờ rằng tôi không phải là người Hà Lan, từ những lời tôi nói rõ ràng tôi là
một người Cơ Đốc giáo thật sự. Hơn nữa, do mong muốn biểu lộ sự kính
mến quốc vương Luggnagg, ngài chấp nhận lời đề nghị kỳ quặc ấy của tôi.
Tuy nhiên, ngài thấy rằng cần phải báo trước cho tôi biết ở đây cần phải
hành động cực kỳ thận trọng. Ngài truyền cho các quan lại của mình mệnh
lệnh, giả tảng như họ do đãng trí, đã quên không bắt tôi phải làm nghi lễ ấy.
Bởi vì, nếu những người đồng hương Hà Lan của tôi mà biết rằng tôi không
bị buộc tuân theo nghi lễ ấy thì hoàng đế đoán chắc là dọc đường họ sẽ cứa
cổ tôi. Tôi nhờ người phiên dịch biểu lộ hộ tôi lòng biết ơn sâu sắc do đặc
ân này. Cũng đúng dịp đó người ta phải phái một đội lính đến Nagasaki.
Người ta đề nghị tôi đi với đội lính này và người đội trưởng được lệnh bảo
vệ tôi dọc đường và được giao một chỉ lệnh đặc biệt về tôi.
Sau một cuộc hành trình dài và mệt mỏi tôi đến Nagasaki vào ngày 9
tháng Sáu năm 1709. Ở đây, tôi được làm quen với một đội thủy thủ Hà
Lan, phục vụ trên con tàu "Amboyna" của Amsterdam với trọng tải bốn
trăm năm mươi tấn. Tôi đã từng sống lâu ở Hà Lan đã học tập ở Leyden và
nói tiếng Hà Lan rất tốt. Các thủy thủ nhận ra rằng tôi đã từ đâu đến và bắt
đầu tò mò hỏi về các chuyến du lịch và về cuộc đời tôi. Tôi bịa một câu
chuyện thật ngắn gọn nhưng giống như thật, lược bỏ phần lớn các sự kiện.
Tôi có khá nhiều người quen biết ở Hà Lan và tôi cũng chẳng khó gì mà
không nghĩ ra họ của bố mẹ tôi, mà theo lời tôi họ sống ở một xóm làng
nhỏ bé ở tỉnh Gelderland. Tôi đề nghị thuyền trưởng con tàu (không phải là
anh chàng Theodorus Vangrult) lấy bao nhiêu tiền cũng được cho chuyến
về Hà Lan. Nhưng sau khi biết tôi là nhà phẫu thuật, thuyền trưởng bằng
lòng chỉ lấy một nửa số chi phí với điều kiện tôi làm nghĩa vụ của bác sĩ
trên tàu. Trước khi lên đường, các thủy thủ nhiều lần hỏi tôi xem đã thực
hiện lễ nghi với cây thánh giá như trên đã kể chưa, nhưng tôi đã trả lời hết
sức mập mờ. Tuy nhiên, viên thuyền trưởng, một con người ác độc, đã chỉ
tôi cho viên sĩ quan Nhật Bản và nói rằng tôi vẫn chưa bước qua thánh giá.
Nhưng viên sĩ quan đã nhận được một chỉ lệnh đặc biệt với tôi nên đã cho
tên đê tiện hai mươi gậy tre vào vai. Sau chuyện đó người ta không còn đặt
các vấn đề đại loại như vậy với tôi nữa.