GƯƠM THIÊNG TRẤN QUỐC - Trang 175

mảnh vườn, mơ ước không vượt khỏi cảnh con đàn cháu đống, lúa đầy
trong vựa, cá sẵn trong ao thì giữ vật đó làm gì.

Dì Lê lên tiếng:
- Ai có mặt trên đời mà không mong an lành, no đủ bên cạnh người thân

của mình.

Lão quát lớn:
- Vậy sao mụ vẫn khư khư không làm theo ý ta?
Giọng lão không còn êm ả mà đổi thành dữ dằn:
- Ta đã cho mụ cân nhắc bốn ngày đêm rồi. Bây giờ là giờ chót để mụ

chọn lựa.

Dì Lê nói:
- Tôi không chọn lựa gì cả mà chỉ làm trọn bổn phận của mình với chồng

thôi.

Lão nói như gầm lên:
- Ta sẽ liệng dì cháu mụ ra ngoài trời mưa rồi tự mình đi tìm chỗ giấu.
Lý Hồng Dương nghe rõ tiếng chân bước mạnh và một bóng người cao

lớn sừng sững bước ra khỏi hốc đá. Lão đứng nhìn ra ngoài trời đang mưa
như trút trong lúc từ phía trong vọng ra tiếng đứa nhỏ nói với bà già:

- Dì cháu mình đều không cần thanh kiếm. Thí cô hồn cho lão đi, nghe

dì.

Không đợi bà già lên tiếng, nó nói lớn:
- Ông khỏi cần hầm hè như cọp nữa. Tôi sẽ chỉ chỗ cho ông nếu ông chịu

thả dì cháu tôi.

Lão quay vào nạt:
- Mi đã giở trò quỷ quái với ta một lần. Lần này đừng hòng diễn lại tấn

tuồng đó!

Đứa nhỏ hỏi:
- Làm sao để ông tin?
Lão nói:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.