GƯƠNG CHIẾN ĐẤU - Trang 121

họ một tôn giáo chung - hồi đó người Ả Rập còn theo đạo đa thần, mỗi bộ
lạc thờ một vị thần riêng - mà muốn cho tôn giáo được mọi người theo thì
phải dùng võ lực, chiến thắng tất cả những bộ lạc khác.

Tìm được “chánh đạo” rồi, ông “hạ san”, tự xưng là nhà tiên tri, đem truyền
bá tư tưởng của mình trong số người thân, rồi trong một nhóm môn đệ gồm
ba, bốn chục người. Nhờ hồi trước tiếp xúc với những người theo đạo Ki
Tô và Do Thái, ông hiểu được ít nhiều về hai đạo đó, phỏng theo mà lập
nên đạo Hồi hồi. Giáo điều căn bản tóm tắt trong câu: “Chỉ có một đức
chúa duy nhất là Allah và một tiên tri của ngài là Mahomet”.
Sống thì phải
phục tùng ý muốn của Chúa. Sự phục tùng ấy gọi là Islam, chết thì phải
theo sự phán quyết của Chúa. Đại loại những lời khuyên răn các tín đồ tức
là Mulsuman, cũng như các cấm điều trong các tôn giáo khác. Khác hẳn
Đạo Phật là điều này: Chiến tranh nào có mục đích truyền bá “chính đạo”
sẽ là thánh chiến
. Bất kỳ ai, cả những kẻ đui và cụt tay đều phải nhập ngũ
để chiến đấu vì Chúa. Chỉ những kẻ điên, con nít và đàn bà là được ở nhà,
nhưng có bổn phận phải tố cáo, phải giết những kẻ đào ngũ. Khẩu hiệu của
tín đố là: “Thiên đàng ở trước mặt, mà địa ngục ở sau lưng”.

Một lần đứng trước một nhóm đồ đệ khoảng bốn chục người, Mahomet
tuyên bố:

- Từ nay ta sẽ sống và chết với các ngươi, máu của các ngươi là máu của ta,
các người thua là ta thua, mà các ngươi thắng là ta thắng.

Một người trong đám hỏi:

- Nhưng nếu chúng tôi bị giết vì ngài thì được phần thưởng nào?

Mahomet đáp liền:

- Được lên Thiên đàng.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.