GƯƠNG CHIẾN ĐẤU - Trang 133

diệt Nedjd thì xứ Hail sẽ quá mạnh, nên bằng lòng nhận Abdul Aziz làm
vua xứ Nedjd, nhưng Aziz phải để cho quân đội Thổ đóng ở hai nơi tại phía
Bắc Nedjd, gần biên giới Hail.

Dân chúng Nedjd hay tin hiệp ước đó, bất bình cho rằng mình bị bán đứng.
Aziz phải giảng cho họ:

- Hãy khoan, đừng vội nóng. Còn dở cuộc mà, đã xong đâu.

Ông đổi chiến lược: không vật lộn nữa, mà thoi ngầm. Lính Thổ lại đóng ở
Quasim. Aziz sai quân lính giả làm quân bất lương đánh phá, cướp bóc lính
Thổ trên các đường giao thông. Đêm nào cũng có những vụ nho nhỏ xảy ra,
quân Thổ không sao tiểu trừ được, mất lương thực, mất khí giới, tối ngủ
không yên. Chỉ trong một năm, họ mất tinh thần, chỉ mong được về xứ sở.
Chính phủ Thổ yêu cầu Aziz trị giùm những khảo thấu đó, Aziz mỉm cười
nhận lời, nhưng tình hình đã chẳng giảm mà còn tăng. Thời đó Thổ đã là
một con bệnh hấp hối, bị Anh, Nga, Pháp dòm ngó, các thuộc địa muốn nổi
lên mà trong nước các đảng cách mạng bắt đầu hoạt động dữ. Aziz biết vậy,
chờ trái cây chín mùi rồi lượm, khỏi phải phí sức. Quả nhiên, vua Thổ thấy
tình hình ở Quasim không êm, muốn hối lộ Aziz để tiểu loạn giùm cho,
Aziz đáp rằng không ai mua chuộc được mình. Cuối năm 1905, Thổ đành
rút hết quân ở Quasim về.

Lúc đó Aziz mới đem toàn lực tấn công Rashid. Một đêm bão cát mù mịt,
xuất kỳ bất ý, ông cầm đầu một đội quân tiến như bay về về phía trại
Rashid. Quân của Rashid không kịp trở tay, hầu hết bị đâm chết ở trong lều.

Khi khải hoàn về Ryhad, ông được toàn dân hoan hô. Rashman nhường nốt
quyền tôn giáo cho ông, và ông chính thức lên ngôi vua, lấy hiệu là Ibn
Séoud

[7]

. Ông triệu tập quân sĩ, dõng dạc tuyên bố:


- Chúng ta đã làm được nhiều việc, nhưng so với những việc còn phải làm

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.