GƯƠNG CHIẾN ĐẤU - Trang 138


*
* *

Vừa may thời cơ tới. Đại chiến thứ Nhất bùng nổ, vang dội qua phương
Đông. Các chính khách Anh, Đức, Pháp, Ý, Thổ, Nga và cả Nhật nữa ùn ùn
tới Suez, Bassorah, Téhéran để mua chuộc dân bản xứ. Thổ đứng về phe
Đức, chống lại Anh. Anh, Thổ, Đức đều ve vãn Ibn Séoud.

Mới đầu ông do dự, xét tình hình xem phe nào thắng sẽ nhập vào phe đó,
cho nên tiếp đãi sứ thần Anh rất niềm nở, nhưng không hứa hẹn gì cả. Thổ
hay tin Anh thương thuyết với ông, đem quân đánh, ông chống cự kịch
liệt, sau cùng thắng, nhưng tổn thất khá nặng. Anh thấy lực lượng của ông
mạnh, tặng ông một số tiền

[8]

và khí giới, để cho ông đứng trung lập.


Ông vẫn rình cơ hội để chiếm Hedjaz, nhưng Anh giúp Hedjaz để Hedjaz
tuyệt giao với Thổ mà đứng về phe mình, thành thử ông không dám tấn
công Hedjaz, đành chờ cơ hội khác, nhưng ông bảo thẳng vào mặt sứ thần
Anh rằng viện trợ cho Hussein, quốc vương Hedjaz, là một điều lầm lẫn vì
Hussein vô dụng, dân chúng Hedjaz theo ông chứ không theo Hussein.

Thực vậy, Hussein rất thất nhân tâm, không có tinh thần quốc gia, trước
làm tay sai của Thổ, giờ làm tay sai của Anh, mục đích chỉ là để củng cố
địa vị, vơ vét của dân, bắt những tín đồ hành hương tới nơi thánh địa
Mecque phải chịu một thuế cư trú rất nặng, biến đổi thánh địa thành một
nơi buôn bán và trụy lạc.

Đại tá Lawrence trong cơ quan Arabia Office của Anh ở Caire nhận xét lầm
Hussein, tưởng ông ta có uy tín, mua chộc ông ta để làm hậu thuẫn trong
khi Anh chiến đấu với Thổ ở Syrie, lại hứa với ông ta khi chiến tranh kết
liễu sẽ cho làm thủ lãnh các quốc gia Ả Rập.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.