GƯƠNG CHIẾN ĐẤU - Trang 37

năm 1876. Cho tới hồi mười tuổi, đời sống của cậu bình thường; khoẻ
mạnh, thịt chắc, ngực nở, ít đau ốm. Thân phụ cậu có hồi buôn bán thua lỗ
vì bị lường gạt, nhưng làm ruộng cũng đủ ăn. Cậu lại được cô Eliza, người
chị cùng cha khác mẹ, âu yếm săn sóc. Nhưng gia đình vì đông con, nên
phải cần kiệm, trong nhà ít khi được ăn thịt. Sau này lớn lên, Jack London
có lần thú với bạn là hồi bảy tuổi, đi học ở trường San Pecho, thèm thịt tới
nỗi khi thấy bạn bè gặm xương gà xong rồi liệng xuống đất, cậu muốn
lượm lên để gỡ thịt thừa, có lần cậu gắp một miếng thịt trong rổ một người
đàn bà nhai ngấu nghiến, nhưng xong rồi thì biết xấu hổ và không tái phạm
nữa.

Cậu sớm thích đọc sách và cũng như phần đông trẻ khác, ưa loại mạo hiểm,
du lịch, như Đời Garfield (La vie de Garfield) của Paul du Chaillu,
Alhambra của Washinton Irving; nhất là cuốn Signa của Ouida đã làm cho
cậu tin rằng tương lai ở trong tay những người có đại đởm.

*
* *

Từ năm 11 tuổi, đời Jack London bắt đầu vất vả, cô Eliza xuất giá: chồng là
một đại uý già, goá vợ. Thân phụ cậu làm ăn thất bại, gia đình mỗi ngày
mỗi suy. Vì không ưa lối dạy nhồi sọ của bà giáo, cậu không tấn tới, suốt
ngày ở thư viện thành phố, đọc hết cuốn này đến cuốn khác, từ sử ký, du
lịch, rồi chép đặc cả nhiều tập vở, tới nỗi hoá đau: mắt mờ, đầu lảo đảo.

Chẳng bao lâu cậu phải làm việc giúp nhà. Tuổi thơ của cậu tới đó là hết:
dậy từ ba giờ sáng để bán báo, xong rồi mới đi học. Chiều về lại bán báo.
Chủ nhật thì quét dọn cho các tiệm nước, hoặc giao nước đá cho từng nhà.
Có lúc lại gác đêm cho một công ty, lượm quân ki (quille)

[1]

cho những

người chơi say rượu. Được đồng nào cậu mang về đưa hết cho mẹ.

Năm 13 tuổi, quần áo rách rưới, lam lũ quá, cậu mắc cỡ không dám tới

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.