GƯƠNG HY SINH - Trang 105


Thì may một người bạn học tên là Harris, qua Trinidad ở quần đảo Antilles
mưu sinh, gởi về cho chàng một cuốn sách nhỏ ca tụng phong cảnh và khí
hậu thần tiên ở đảo. Đọc xong, chàng mua giấy tàu đi Trinidad liền và
không quên mang theo một cái rương chứa đầy những hàng lặt vặt, rẻ tiền
để bán cho thổ dân, không ngờ rằng những hóa vật đó đầy rẫy trên đảo và
đã có cả trăm nhà buôn khác đi trước mình, kinh nghiệm gấp mấy mình rồi.
Thành thử tới Trinidad, Baird phải bán tháo cho hết chỗ hàng đó rồi bỏ
nghề buôn, hùn vốn với bạn mở một công ty chế tạo mứt ở thung lũng
Santa Cruz.
Hai anh em ở đó như bị đày. Chung quanh toàn là thổ dân, không có một
người da trắng nào khác. Xưởng chỉ là một cái chòi bằng tre, dụng cụ chỉ
có mấy cái thùng. Trời nắng như thiêu, họ xoay trần để nấu mứt. Muỗi bu
tới từng đàn, táp cả vào nồi mứt. Rồi vì thiếu kinh nghiệm, họ nấu ra sao
mà mứt cho vô hộp được ít lâu, lên mốc hết, chua như dấm. Tới cái nước
đó thì chỉ còn cách đổ hết cả xuống sông rồi cuốn gói về Trinidad thôi.
Về tới nơi thì Baird mắc chứng sốt rét. Bác sĩ coi mạch xong, bảo chàng
phải rời ngay cái xứ “khí hậu thần tiên” đó mà đi về Anh trị bệnh. Và chàng
xuống tàu, mang theo vài lọ mứt làm kỷ niệm của đảo.

*

* *


Thế là năm ba mươi bốn tuổi, nhà kỹ sư điện Baird lang thang ở Luân Đôn,
vô nghề nghiệp, mà sức thì muốn kiệt vì bệnh tật.
Chán nản quá, không biết làm gì, ông đăng bậy ít hàng trên tờ nhật báo
Times: “Đàn ông, có óc kinh doanh, có vốn, muốn kiếm người hùn làm

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.