GƯƠNG HY SINH - Trang 83

nghiệm về phát minh của Hertz.
Suy nghĩ một chút, ông Giuseppe lại hỏi:
- Và con tin rằng dùng máy đó, con có thể đánh tin tức đi xa được mà
không cần dây?
- Vâng. Con tin chắc là thành. Ý đó tầm thường quá. Con sợ nhiều người
cũng đang thí nghiệm như con và thành công trước con.
- Ba thì ba cho là ý đó điên khùng. Nhưng nếu con tin chắc thì cứ tiếp tục.
Có cần thêm tiền thì cứ hỏi ba.
Marconi thở nhẹ ra một cái, rồi leo lên gác. Cậu lo ngại cũng phải: đồng
thời với cậu, nhiều nhà bác học ở Mỹ và Đức cũng đang nghiên cứu về vô
tuyến điện; cậu muốn thành công trước họ.

*

* *


Cách buổi tối đó hai tháng, một đêm lạnh như cắt, nhà vắng vẻ vì mọi
người đều về quê, chỉ còn bà Annie và cậu. Thấy đêm đã khuya mà đèn
trên gác còn sáng, bà lên nhắc cậu rằng đã đến giờ đi ngủ. Cậu vâng vâng
dạ dạ rồi cúi xuống làm việc.
Bà về phòng, ngủ được một giấc thì thấy có người nắm vai bà, lay. Bà mở
mắt, Marconi tay cầm cây nến, nói:
- Xin lỗi má, con làm mất giấc ngủ của má. Nhưng con có cái này ngộ lắm,
má phải coi mới được.
- Ngộ tới nỗi không hoãn đến sáng mai được ư?
- Vâng, không hoãn được.
Cậu dắt mẹ lên gác, kéo ghế mời mẹ ngồi, bảo:
- Má lắng tai nghe nhé.
Rồi cậu nhấn một cái nút, tay run run, vừa vì cảm động, vừa vì trời lạnh.
Tức thì có tiếng chuông điện từ phòng bên cạnh đưa sang.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.