GƯƠNG NGƯỜI XƯA - Trang 26

Lãnh Nhung bảo người Pháp treo giải thưởng rất lớn cho ai bắt sống

hoặc lấy được thủ cấp Tán Cao, nhưng lòng ái quốc của dân Việt Nam
không dễ gì mua chuộc. Một năm sau, vào mùa thu năm Đinh Hợi (1887)
mới có một tia sáng sáng chiếu vào vụ Tán Cao.

Một bộ hạ của Lãnh Nhung ở Hà Đông báo tin cho y biết rằng tại một

căn nhà lá làng Kim Giảng, Phủ Đình, thường có người lạ ra vào. Đây là
nhà thầy Đồ Hoàng rất hay chữ, có nhiều môn đệ tới học. Hồi đó, vùng Hà-
Đông thuộc về Hà-Nội, các người sắp đi thi đều vào tận làng Kim Giảng,
xin thầy Hoàng giảng văn sách cho.

Thầy đồ được môn đệ các nơi thọ giáo rất đông.

Được tin mật báo có người khả nghi lui tới nhà thầy đồ, Lãnh Nhung

bèn cho bắt một người đem về Hà-Nội tra khảo. Thì ra thầy đồ họ Hoàng là
ông Tán Cao.

Ngay đêm hôm ấy, Lãnh Nhung được Thống sứ Pháp cấp cho một tiểu

đội lính kỵ mã, hỏa tốc kéo vào Hà Đông, vây căn nhà lá của thầy đồ.

Nguyễn Cao ở trong nhà biết rằng chỗ mình ở đã bị bại lộ không còn

chỗ nào thoát thân. Bên ngoài có tiếng loa nói vang dậy : « Bớ này Tán
Cao, hãy mau đầu hàng ta sẽ cho an toàn tánh mạng ». Ông Nguyễn Cao
khăn áo chỉnh tề, điềm nhiên như đi dự một đại lễ, ra mở cửa hỏi :

- Thằng Lãnh Nhung đâu ?

Không có tiếng đáp. Song nhà ái quốc họ Nguyễn đã nhận diện một

người ngồi trên lưng ngựa, đeo súng trên vai :

- À ra mày tới bắt tao ! Lãnh Nhung à ! Mầy muốn lấy đầu tao về nộp

cho chủ soái để lấy thưởng thì đây cắt đầu ta đi. Mày muốn bắt sống ta
chăng ? Đây còng tao đi.

Do một hiệu lịnh của Lãnh Nhung, bốn tên lính lực lưỡng ập lại trói

Nguyễn Cao, dẫn về Hà Nội liền đêm hôm ấy.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.