GƯƠNG NGƯỜI XƯA - Trang 8

Các võ sinh hầu cận Khâm sai tức lắm. Rồi bỗng một cậu nhẩy xuống

sàn ; Hoàng Kế Viêm đưa mắt ngăn cản không kịp. Lý Bá Tân (tức Chú
Xìn) ngắm thẳng vào mặt võ sinh ấy, nhìn từ đầu đến chân mà mỉm cười :

- Anh dám thí võ cùng ta à ?

- Tôi đâu dám. Chẳng qua tướng quân rộng lượng muốn cho tiểu sinh

này lên võ đài để mua vui và học thêm võ nghệ của tướng quân nên tiểu
sinh chẳng quản tài bèn sức mọn, chỉ cầu giúp vui trong ngày đầu xuân.

Việc đã dĩ lỡ, không ngăn cản được, Hoàng Kế Viêm phải ưng thuận

cho lập võ đài. Lưu Vĩnh Phúc vuốt râu, cười ha hả :

- Được lắm ! Vui xuân thì ta đừng nên quá rụt rè, e ngại. Lý tướng

quân tuy võ nghệ cao cường nhưng sẽ nương tay với những người còn non
nớt, để cho các em có dịp học tập thêm…

*

Ba hồi chuông đổ, báo hiệu hai đối thủ thượng đài. Họ Lý dùng ngọn

kích sở trường của y, còn võ sinh Việt Nam xin lựa món côn.

Một tiếng chiêng nổi lên ngân ra 4 hướng : cuộc thí võ bắt đầu. Lý Bá

Tân múa cây kích chỉ trong vài phút rồi đâm thẳng vào đối thủ Việt Nam
toan kết thúc mau lẹ để khiêu khích thêm vài người nữa thượng đài. Y đã
dự tính phải hạ được ít lắm là 5 mạng để gây thêm uy tín.

Ngọn kích của Lý phóng ra mau như chớp nhưng võ sinh Việt Nam

cũng lanh mắt, né kịp. Lý đã thấy khó mà chiến thắng dễ dàng ; còn bên đối
thủ Việt Nam thì chỉ giữ thế thủ, cố né tránh mấy đường kích hiểm độc kế
tiếp của họ Lý, lần nào cũng tránh trôi lọt.

Lý tức lắm, bắt đầu nổi nóng, dở đến ngón kích cuối cùng mà y tin

rằng đối thủ đỡ không kịp. Hai tiếng « Sát ! Sát ! » y vừa thét lên như sét
đánh, với một niềm tin vững chắc là đâm chết được anh võ sinh Việt Nam,
nhưng y có ngờ đâu chỉ trong nháy mắt cây côn của đối thủ đã giáng xuống

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.