GƯƠNG THẦY TRÒ - Trang 174

thứ hai năm 1932 với ý định qui tiên, gởi xác nơi đó song theo lời khuyên
của các đệ tử, Ngài trở về Cần-Thơ, ở đó cho đến ly trần.

5.- Lề lối tu hành:

Ngài theo lề lối khổ tu, diệt dục, ép xác. Ngài ít nằm. Thường ngủ ngồi.

Ăn uống thanh đạm. Lấy trường trai để diệt dục, siêu thoát. Cách tu hành
của Ngài người non chí khó theo được. Chớ Ngài ở rất đơn giản, chỉ cần
sạch sẽ là được. Trong nhà Ngài mặc đồ vải đơn sơ.

Có lần Ngài dùng roi mây quất vào mình để diệt dục, giống một số nhà

khổ tu xưa trong Công-giáo đêm đêm đánh tội hãm mình vậy. Ông Đốc-sự
và ông Nguyễn-Thành-Diên bữa nọ đến thăm Ngài, Ngài chỉ cười mà
không trả lời xác nhận. Nhưng khi ông Cai-tổng Trương-Vinh-Qui được
ông Đốc-sự cho biết trước, hỏi Ngài thì, vì tin tưởng Ngài dở áo cho coi,
ông Qui thấy da thịt Ngài bầm nát. Ngài nói với ông Qui: "Tôi không muốn
cho no đi con đường đó, nhưng nó lại giục tôi đi nên tôi mới đánh nó 100
roi. Anh hỏi tôi mới đưa anh xem chớ đừng nói cho ai biết."

6.- Giờ phút qui liễu:

Sau mười mấy năm tu hành khắc khổ, bận tâm truyền đạo, đến 1931,

Đức Ngô-Văn-Chiêu đã kiệt quệ sức khỏe. Sau chuyến đi Tà-Lơn, lần 2,
Ngài ghé ở luôn Cần-Thơ ngày 10-4-1932. Các đệ tử cất cho Ngài một cái
am xa châu thành Cần-Thơ 3000 thước gần Chiếu-Minh Nghĩa-địa. Trong
khi chờ đợi Ngài ở tạm cái am của bà Tư Huỳnh cạnh đó.

Cảm thấy mình không còn sống bao lâu nữa hay sao không biết, Ngài

bảo bà Tư Huỳnh lo hộ xe cho Ngài về Tân-An. Bà nầy vì muốn lưu Ngài
lại nên nấn ná chưa lo xe. Ngài bảo kêu ông Hội-đồng Thơm vào. Ông
Thơm khăn áo chỉnh tề đến quì gối trước mặt Ngài. Ngài dùng tiếng Pháp
nói chuyện với ông Thơm. Sau đó ông Thơm về nhà lo đem xe lại. Một đệ
tử tên là Ngưng bồng Ngài lên xe. Theo xe với Ngài có các bà Thơm, bà

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.